Vào giây phút phát hiện mình nắm tay sai người, Tề Nhiễm Nhiễm trực tiếp ngây ngốc, ngay sau đó toàn thân tê dại tứ chi mất hết sức lực, trái tim thình thịch thình thịch bắt đầu kịch liệt cuồng loạn, cô kinh hoảng đẩy người mặc đồ gấu bên cạnh ra, chợt quay đầu nhìn xung quanh, bên cạnh có rất nhiều trẻ con, mặc quần áo đủ màu sắc khiến người ta hoa cả mắt, bây giờ tìm người trong đám đông dày đặc thế này, thật sự rất khó.
Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy hít thở không thông, tay chân bủn rủn, sau khi hít thở sâu lập tức bạo phát hô to thành tiếng, “Luân Luân, Luân Luân, Hạ Bách Luân!”
Bên tai đều là tiếng vui đùa ầm ĩ của trẻ con, mơ hồ cũng có tiếng trẻ con gọi: “Mẹ ơi, mẹ ơi.”
Tề Nhiễm Nhiễm ngạc nhiên lại mừng rỡ quay đầu, nhưng nhìn thấy một đứa trẻ xa lạ lôi kéo một người phụ nữ gọi mẹ, Tề Nhiễm Nhiễm nuốt nước miếng, lại quay đầu tìm bánh bao nhỏ trong đám người, nhưng người quá nhiều, hiện trường hoạt động còn có tiếng âm nhạc ầm ĩ, tiếng hét của cô căn bản không có tác dụng gì.
Tề Nhiễm Nhiễm có chút không thể tin nổi, cảm thấy rất không chân thật, rõ ràng chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, sao lại không thấy đứa trẻ rồi.
Cô vừa sốt ruột lại hoảng loạn, lảo đảo tìm xung quanh.
Tiểu Tuyết cầm quả bóng bay mình lấy được, chen chúc qua đám người, cười híp mắt tìm được Tề Nhiễm Nhiễm, thấy sắc mặt cô không đúng, cô ấy vội tiến lên hỏi: “Chị Vũ, không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-doi-thu-mot-mat-mot-con-xuyen-sach-nuoi-banh-bao/761240/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.