Edit: Subo
Đã bao lâu rồi, hắn chưa từng có phút giây bình yên như thế.
Duỗi tay, nhẹ ôm chặt thân hình nữ tử, cảm nhận được nhịp đập của tim nàng, hắn chỉ dựa vào gần nàng: “Nàng đang Khẩn trương sao?”
“Vương gia…”
“Vì sao khẩn trương? Bổn vương và nàng, ít nhất giờ phút này, là danh chính ngôn thuận.” Hắn mở miệng nói với Bạc Hề Hành muốn nàng, tuy rằng hắn chưa đáp ứng nhưng cũng không cự tuyệt. Nên hiện tại, hắn có thể coi như hắn (BHH) đã cam chịu.
Nàng nhẹ nhàng đẩy hắn ra, thanh âm thực nhẹ: “Nô tỳ vẫn là đỡ ngài lên giường nằm thì hơn.”
“Bổn vương rất tốt.” Hắn thích gần nàng như vậy, hắn cũng nói không rõ vì sao, dù sao cũng chính là thích.
“Chỉ là, nô tỳ ăn mặc y phục như thế, rất khác biệt.”
Hắn không thể nhịn cười bật ra tiếng, cúi đầu nhìn nàng: “Bổn vương cảm thấy rất đẹp.”
“Vương gia biết rõ nô tỳ không có khả năng rời khỏi nơi này đi theo ngài, vì sao còn muốn…”
“Chỉ là bổn vương muốn nhìn dáng vẻ ngươi mặc vào thôi.” Trên mặt đang cười nhưng đáy lòng, lại bỗng nhiên nhớ tới, nếu người kia ăn mặc vào thì có đẹp như Toàn Cơ không?
Đáp án, hắn không biết.
Có lẽ, đều đẹp.
“Vương gia……”
“Hửm...” Ngón tay hắn dừng ở trên môi nàng, thấp giọng thì thầm: “Ít nhất hiện tại, hắn không thu hồi mệnh lệnh đã ban ra khi trước, nàng vẫn thuộc về bổn vương.”
Trong lòng Toàn Cơ vừa động, cố ý mở miệng: “Vương gia như thế, sẽ làm nô tỳ cho rằng ngài muốn biến diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512978/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.