Edit: Subo
“Hoàng thượng!” Hàn Thanh nghe được tin chạy đến, Toàn Cơ cũng chỉ nghe tiếng mà chưa thấy người, có lẽ là cách quá xa, cũng có lẽ là do thời tiết này. Bên tai, thanh âm duy nhất mà nàng cảm thấy rõ ràng, đó là tiếng binh khí lạnh băng va chạm nhau không dứt.
Ngay sau đó nàng dường như nhìn thấy thân ảnh Sở Linh Tê, Sở Linh Tê cũng nhìn thấy nàng, khoảng cách giữa nàng ta tới nàng không tính là xa, ra sức phá vây lại đây, một phen kéo Toàn Cơ. Sở Linh Tê mới giật mình ngạc nhiên: “Vương gia đâu?”
Toàn Cơ duỗi tay chỉ, Sở Linh Tê ngưng thần nhìn lại, giờ phút này chỉ thấy một góc quần áo nam tử. Nàng ta chỉ khẽ mắng một câu, nếu sớm biết chỉ có một mình Toàn Cơ, nàng ta nhất định sẽ không cố sức lại đây. Như thế rất tốt!
Nàng chỉ xoay người gọi: “Sư huynh, Vương gia ở đằng kia!”
Mạnh Trường Dạ đưa mắt nhìn qua, thời điểm tìm được Tấn Huyền vương, lại nhìn thấy một tên thích khách cố gắng tới gần bên người Hoàng đế, người xung quanh lại không hề biết, hắn dùng hết sức lực đâm vào Bạc Hề Hành.
Hắn hô một tiếng: “Hoàng thượng.” Vội phi bước đuổi theo thích khách kia.
Lúc Bạc Hề Hành ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy mũi kiếm kia ẩn ẩn phát sáng. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, một người vọt lại, che ở trước người hắn.
“Vương gia!” Tần Phái la lên một tiếng.
Bạc Hề Hành cũng có chút giật mình, hắn biết võ công, giờ phút này hắn có thể đẩy hắn (THV) ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512946/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.