Edit: Subo
Bà nói, sau này muốn huynh đệ bọn họ nâng đỡ nhau, muốn Tấn Huyền vương ghi nhớ bổn phận làm thần tử.
“Người ta thường nói, quân muốn thần chết, thần không thể không chết. Huống chi, Hoàng thượng chỉ là quan tâm đến cuộc sống hàng ngày của thần?” Những lời này, hắn chỉ lạnh nhạt mà nói. Ngay sau đó, cúi người cắm ba nén hương trong tay ở trước mộ.
Dập đầu ba cái, sau đó phất áo bào đứng lên.
Toàn Cơ kinh ngạc, hắn nói rõ với Bạc Hề Hành, hắn là quân, hắn là thần, hắn muốn giám thị hắn (THV),hắn cũng không có hai lời, thoải mái hào phóng để cho hắn giám thị.
Đây là muốn nói cho Bạc Hề Hành biết, Tấn Huyền Vương hắn không hề có hai lòng?
Quan trọng là Bạc Hề Hành có thể tin hay không.
Chính là, Toàn Cơ từ trên mặt Bạc Hề Hành, nhìn không ra điều gì. Đồng Dần tiến lên đỡ Hoàng đế lên, thấy đáy mắt hắn hiện lên một trận lệ khí, hắn như lắp bắp kinh hãi cũng không dám hỏi chuyện.
Tấn Huyền Vương dừng bước, Hoàng thượng còn chưa đi, hắn không thể rời đi trước. Chính vì vậy, chỉ có thể chờ hắn rời đi trước. Nếu không phải Bạc Hề Hành cũng tới, hắn có lẽ còn ở hoàng lăng thêm chút nữa, chỉ là hiện giờ, không được.
Thời tiết như vậy cũng thực sự không thích hợp ở lại chỗ này. Bạc Hề Hành mới nâng chân chạy bộ vài bước, đột nhiên “Vèo” một tiếng, một mũi tên bằng huyền thiết thình lình cắm ở trước người hắn, chỉ cách mũi chân hắn nửa tấc.
Đồng Dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512945/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.