Ở nơi mà Đội trưởng Bùi không nhìn thấy, có ít nhất hai chiếc xe việt dã trang bị hoàn mỹ “thuyền sa mạc”, từ các hướng khác nhau cùng tụ lại, xuất hiện trong thành phố nhỏ thưa thớt người này.
……
Vài tên đặc phái viên Tổng Bộ, lúc này đều vỡ đầu chảy máu, rên rỉ bò ra khỏi xe, nôn nóng hét lên để liên lạc với cấp trên: “Họ đã trốn thoát! Lãnh Kiêu tấn công xe của chúng ta cướp đi hắn, Đội trưởng Bùi bị mang đi, hai người kia đều bỏ chạy!……”
Chương Thiệu Trì không có thời gian để đối phó với những người tạm thời mất khả năng hành động. Cứ để cho mấy tên “bắt cóc” được chính phủ cử tới gọi điện thoại vệ tinh cầu cứu đi, anh không có thiện tâm như vậy.
Ra tay bắt cóc ở nước ngoài sau đó nếu bị truy cứu trách nhiệm, chỉ sợ còn không dám thừa nhận, lại sẽ đem cái nồi này đổ cho bộ phận nào làm công việc tạm thời. Chương tổng dựa vào kinh nghiệm giang hồ phong phú, hắn tính toán rồi vô cùng tức giận thay cho những “công nhân tạm thời”.
Chiếc xe của anh cũng bị lật ngược, nổ lốp, bốc khói đen bốc nghi ngút.
Anh cầm súng lên và loạng choạng tiến về phía trước, Tiểu Bùi, em ở đâu……
Một chiếc “thuyền sa mạc” đột nhiên từ phía sau sườn núi lao ra, tận dụng mọi thứ, vội vàng dừng lại trước mặt anh!
Những người trong xe trùm áo choàng và khăn che, vội vàng nháy mắt: Chương tổng, lên xe đi.
Trong khói bụi, Chương Thiệu Trì nhận ra đó là ai, lau máu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dich-ngu-chung/975127/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.