Một đường đi thẳng về hướng nam, Uyển Nghi không gặp chúttrở ngại nào, an ổn đến được Mê Vực, tiến vào nơi được gọi là Vô Cực cung. Đứngtrong điện chính, nàng thản nhiên đợi người đi báo tin. Một lát sau, đã cótiếng bước chân ngoài hành lang. Nàng cau mày. Kì quái, cao thủ có khi nào lúcbước đi lại phát động lớn như vậy? Chốc lát, cửa điện bị đẩy ra không thươngtiếc, một đám người ùa vào. Dẫn đầu là một nam tử trẻ tuổi, mặc hồng y đỏ rựcrỡ, một đầu tóc dài cũng đỏ y vậy, gương mặt góc cạnh, đôi mắt hoa đào yêu mị,môi đỏ tươi, lông mày xếch lên. Nếu không phải hắn có yết hầu, nàng còn ngỡ đâylà một nữ nhân. Vẻ đẹp của tên này, chính xác là yêu nghiệt nha! Lâm Uyển Nghithầm đánh giá hắn xong, lại thu tầm mắt về, cụp mi lại. Theo lời của Đoạn KhinhNgân, Hắc Bạch hộ pháp ắt hẳn phải là một đen một trắng, vậy tên đỏ rực trướcmặt nàng, là ai?
Nam nhân yêu nghiệt nhìn nàng, hếch cằm hỏi:
“Tiểutử, ngươi là ai? Đến đây có việc gì?”
Uyển Nghi suýt chút thì tức chết. Cái tên này không có mắtsao? Nàng rõ ràng có ngực có eo, ba vòng hảo hoàn mĩ, hắn nhìn thế nào lạithành tiểu tử chứ? Được lắm, vậy bổn cô nương cũng không khách khí! Nghĩ vậy, Uyển Nghi ngẩng lên, mỉm cười, nói:
“Tỉtỉ xinh đẹp, ta đến là để tìm người!”
Phụt! Trong đám người phía sau đã có kẻ không nhịn đượcphì cười. Sắc mặt yêu nghiệt nam tử đen lại, gắng nhịn tức hỏi:
“Ngươitìm ai?”
Nàng thành thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chu-vuong-phi/2923191/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.