"Oa..." Lâm Uyển Nghi thoải mái vươn vai, ngáp dài. Nàng nhanh nhẹn nhảy từ trên câyxuống, vuốt lại y phục, khoác tay nải lên, tiếp tục đi. Liêm thành đã gần lắmrồi. Trong không khí mát mẻ, bất chợt nổi lên từng tầng sát khí dày đặc, thoảngqua mùi máu tươi nhàn nhạt. Uyển Nghi nhăn mày. Hình như, dạo này đang rộlên xu hướng đến Bạch Linh Sơn này tổ chức ám sát thì phải? Hôm qua một trậnrồi hôm nay lại tiếp tục! Nhưng đoán chừng sát khí nặng thế này, người tới nhấtđịnh là cao thủ. Nàng phải nhanh chóng chạy đi xem náo nhiệt a! Vẫn cách thứccũ, nàng ngồi trên cành cây ngó xuống.
Oa, hảolợi hại!
Một bạchy lão nhân đang một mình chốnglại hơn 10 cái hắc y nhân. Đám hắc y nhân kia kẻ nào ra tay cũng tàn độc, toànnhắm chỗ hiểm mà chém tới. Bạch y lão nhân xem chừng có chút chật vật, bạc môitím tái dần chuyển đen, hiển nhiên là đã trúng độc. Uyển Nghi mang vẻ mặt trànđầy hứng thú nhìn trận chiến không cân sức phía dưới. Bạch y lão nhân vừa chémbay nửa đầu của một tên, xoay người lại cho một tên khác một nhát trí mạng,thoáng cái đã có hai hắc y nhân ngã xuống, máu me be bét, huyết nhục mơ hồ. Đámhắc y nhân dồn cả về một bên, một tên chĩa đao vào người lão nhân, lớn giọngquát:
“Lãogià, ngươi sống đến tuổi này rồi mà còn không chịu quy nhập phật gia, tham lamchiếm giữ Chi Ẩn huyền công, chi bằng ngươi đem giao cho bọn ta, để bọn ta pháthuy chúng!”
Bạch y lão nhân giận dữ nói:
“Đám nghịch đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chu-vuong-phi/2923186/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.