Trở lại nhân gian.
Trái tim Triệu Vô Sách cơ hồ đều đang run rẩy, dường như không thể tin nổi mà nhìn chằm chằm người trước mặt.
Lục Chiêu Bạch mười chín tuổi, khóe mắt đuôi lông mày còn mang theo nét ngây ngô, tính toán giấu trong đôi đồng tử, như anh túc trí mạng.
Sau lại ở bên y lâu rồi, Triệu Vô Sách thỉnh thoảng vẫn bắt gặp một chút tình cảm thuộc về con người nơi đôi mắt ấy, nhưng bây giờ, nó chỉ có một màu tối đen.
Bề ngoài y bao bọc một tầng trong vắt, Triệu Vô Sách biết rõ hơn ai hết, ẩn dưới lớp vỏ trong vắt đó là máu thịt thối rửa.
Bông hoa ác quỷ sinh ra từ bóng tối.
Lửa giận và dục vọng tiêu tán, hắn gần như tham lam lưu luyến vươn tay, vuốt ve da thịt người nọ từng chút một.
Bên ngực trái kia đang cất chứa một trái tim tươi sống, mạnh mẽ đập.
Triệu Vô Sách nhếch môi, cười còn khó coi hơn khóc.
Trời cao thương hại kẻ ác nhân là hắn, không những không ném hắn xuống địa ngục lột da rút gân, ngược lại còn đưa hắn trở về ba năm trước đây.
Cái ngày hắn và Lục Chiêu Bạch bắt đầu điên loan đảo phượng.
"A Bạch, A Bạch ——"
Mạnh bạo trong môi hôn của nam nhân biến mất, thay vào đó là thương tiếc.
Hắn hôn môi không có quy luật nào, nhưng lại khiến Lục Chiêu Bạch cảm nhận được tình yêu nồng cháy và thương tiếc vô tận.
Tình yêu......
Y ngẩng đầu nhìn Triệu Vô Sách giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-den-ben-cua-so-phia-tay/2948349/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.