Đây là một cái phòng xép bình thường, chưa đầy bốn mươi mét vuông, kể cả ——
Một gian phòng, rỗng tuếch, một gian phòng bếp, vừa đủ đứng một người rưỡi, bên trong có một cái lò than, không biết có thể sử dụng hay không, một gian phòng tắm, bên trong chỉ có một buồng xí, một cái lavabo rửa mặt, không có cửa.
Tô Tử Long vặn mở vòi nước, nở nụ cười, khá tốt, có nước.
Mắt nhìn phòng ở che kín tro bụi, kết đầy mạng nhện, có nước cũng không cách nào quét dọn, không có khăn lau, không có giẻ lau nhà, không có bồn, không có giường, không có… Hai bàn tay trắng.
Thật sự là bó tay với bà nội, chỉ dùng nửa giờ có thể tìm ra một phòng ở như vậy.
Theo anh được biết, sản nghiệp Tô gia không có kinh doanh chung cư cũ cần cải tạo.
Tiền mặt, thẻ tín dụng toàn bộ bị tịch thu rồi, Tô Tử Long sờ sờ bên trong âu phục, tốt, còn nó cũng không phải là không có biện pháp nào, đồng hồ cũng bị tịch thu rồi, chỉ có thể ước chừng thời gian, bọn họ bị đưa tới nơi này, còn chưa vượt qua mười lăm phút, hiện tại vẫn chưa tới 8:30.
Vừa rồi lúc đến là ngồi xe, mặc dù tốc độ rất nhanh nhưng vẫn còn nhìn thấy cái dấu hiệu kia, từ nơi ấy chạy đến chỗ này đại khái 4, 5 phút đồng hồ, chạy bộ chắc hơn mười phút vậy là đủ rồi, Tô Tử Long kéo Lâm Ngôn đang ngồi chồm hổm trên mặt đất thu xếp đồ đạc: “Đi, em yêu, đi mua đồ.”
So với Tô Tử Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu/358/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.