Trước 15 tuổi, Mặc Khuynh Thành là một cô gái rất hạnh phúc, có gia thế khiến người khác phải hâm mộ, người thân thì yêu thương chiều chuộng cô. Sau 15 tuổi, Mặc Khuynh Thành toàn gặp những kẻ cặn bã làm cô tổn thương, không những vậy còn có kẻ muốn lật đổ cô, hận không thể chiếm lấy tất cả của cô. Vậy nên khi 25 tuổi, Mặc Khuynh Thành vì bị hại mà nhảy xuống biển tự sát.
Cô đã trở về năm mười sáu tuổi, có thể làm lại tất cả. Không phải muốn giả mạo cô hay sao? cô sẽ khiến cho ả mất tất cả. Không phải muốn gia nhập giới nghệ sĩ hay sao? Thật có lỗi vì cô sẽ hạ gục hắn trong giây lát. Nhưng ngay cả bản thân cô cũng không hiểu tại sao lại có một vài thứ thay đổi như vậy.
Mặc Dận: "Cục cưng, ngược bọn họ đâu cần em ra tay."
Mặc Dận: "Cục cưng, em xuất hiện, khiến tôi biết được ý nghĩa tồn tại của mình."
Mặc Dận: "Cục cưng, em là của riêng mình tôi..."
Mặc Khuynh Thành: "..." Cục cưng không nghĩ như vậy, cục cưng không biết gì hết, mọi người thương yêu nhau chẳng phải rất tốt sao!!!
(Trích đoạn)
"Khuynh Thành, em không cố ý tranh giành Thụy ca ca với chị." Mỗ nữ nước mắt đầy mặt.
Mặc Khuynh Thành nói: "Không cần tranh, hắn chưa bao giờ là của tôi."
"Khuynh Thành, em biết chị cố ý nói như vậy, chị đánh em, mắng em đều được, chỉ cần chị có thể tha thứ cho em."
Mặc Khuynh Thành trực tiếp trợn mắt xem thường, đồng chí Bạch Liên Hoa, ảo tưởng cũng là bệnh, đừng từ chối điều trị!
"Cục cưng, em chờ tôi có sốt ruột không?" Một người ngồi vào bên cạnh Mặc Khuynh Thành.
"Không có, vừa vặn xem Bạch Liên Hoa khóc lóc kể lể diễn trò."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.