Lạc Tích Tuyết lập tức đứng ngơ tại chỗ, nàng quả thực không thể tin được, đây chỉ làmột tiểu nam hài mới nảy tuổi thôi lại làm ra sự tình này.“Muốncam đoan hắn từ nay về sau cũng không dám tái phạm, biện pháp tốt nhấtchính là làm cho hắn không bao giờ mở miệng được nữa”
Lạc Thiên Uy lãnh ngạo liếc Lạc Tích Tuyết, một đôi con ngươi lập lòe huyết sắc giống như muốn đem cả linh hồn nàng hút vào trong đó vậy.Lạc Tích Tuyết ýthức được điều này thân thể run rẩy từ từ hạ xuống, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy nữa, rõ ràng chỉ sáu tuổi nhưng lại nói ra lời nói quáđỗi tàn nhẫn, đặc biệt cặp mắt kia quá đỗi lạnh lùng.“Em...”
Nàng cau mày lại nâng đôi lông mày đen, trừng mắt dõi theo hắn, trên mặt thể hiện sự phòng bị.Cậu bé này nhìn không đơn giản như vậy, ít nhất Lạc Tích Tuyết lúc ấy cho rằng là vậy.Mà trên thực tế, kế tiếp phát sinh một loạt sự tình chứng minh suy nghĩngay lúc đó của nàng
- lạc Thiên Uy quả thật không phài là một cậu béđơn giản.Không lâu sau, cha Lạc Tích Tuyết phát hiện Lạc Thiên Uy bị ngược đãi, giận dữ vô cùng, hắn coi Lạc Thiên Uy là người thừa kếduy nhất sản nghiệp này, đối với hắn yêu thương hết mực, thậm chí cònxem hắn là do vợ chính thức của mình sinh ra.Nhưng từ đêm đó, kểtừ khi cứu hắn thì Lạc Tích Tuyết không gặp cậu bé danh nghĩa là em củamình nữa.
Vì cha muốn bồi dưỡng người con trai độc nhất này nên đã đưahắn ra nước ngoài học tập, chị em bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/72433/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.