“Câm mồm! Hoaquản gia, ngươi đem mẹ kế ta ra đến ép ta.
Nếu như ngươi không nghĩ tasẽ đem chuyện này nói với cha ta biết thì lập tức đem Thiên Uy giao chota!”
Lạc Tích Tuyết lạnh giọng quát lớn, trong lồng ngực phập phồng phẫn nộ, kích động.Trước mắt là một cậu bé còn chưa tới mười tuổi, toàn thân gầy tong suy yếu,trên người bộ quần áo cũ nát bị xé rách, lộ ra vết sẹo cũ lẫn vết thương mới, nhìn thật đáng thương.Cậu bé trước mặt này là do cha từ bên ngoài dẫn về, là em trai của cô, thế mà lại bị đối xử như vậy.
Nội tâmLạc Tích Tuyết vừa là đau lòng vừa tức giận, khi nàng nhìn thấy trên mặt hắn đọng lại vệt nước mắt lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.Súc sinh! Một cậu bé nhỏ như vậy mà cũng không tha.“Đại tiểu thư, người ngàn lần vạn lần đừng nói cho lão gia biết, việc nàyhết thảy đều là ý của phu nhân, thuộc hạ không có liên quan gì đến việcnày hết”
Hoa quản gia trên khuôn mặt tươi cười, đồi với Tích Tuyết cầukhẩn.“Hoa quản gia, ngươi hẳn là biết rõ thân phận của hắn, chỉbằng ngươi vừa rồi đối với hắn làm những việc gì thì ta hoàn toàn có thể đem ngươi vào cục cảnh sát, cho ngươi một tội hình sự?”
Lạc Tích Tuyết mang đồng tử quang lạnh thấu xương theo dõi hắn, thanh âm trong trẻo lạnh lùng lại lộ ra lời cảnh cáo sắc bén.Thân thể hoa quản gia run rẩy, vội vàng quỳ xuống khẩn cầu: “Đừng như vậy,tiểu thư, xin người đừng nói với lão gia, thuộc hạ lại càng không muốnđến cục cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/72432/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.