Edit: Fannie93
“Nếu như anh hi vọng con bé được hạnh phúc, cũng không cần để thủ hạ nói với con bé những lời không giải thích được như vậy!”
Lạc Tích Tuyết tức giận gầm nhẹ.
Chiêm Mỗ Tư cũng không cảm thấy quá mức, bình tĩnh trả lời: “Anh chỉ dùng phương pháp anh cho là đúng dạy cho con gái, anh cảm thấy không có vấn đề gì.”
Vẫn là thái độ không ai bì nổi như vậy, Lạc Tích Tuyết bất đắc dĩ nghĩ lại, người đàn ông này luôn tự cho là đúng, cho là có thể điều khiển tất cả sao?
“Anh làm như vậy, sẽ khiến Băng Băng tổn thương rất lớn, anh biết không?”
Cô cau mày nhắc nhở.
Nhìn Lạc Tích Tuyết như vậy giơ cánh lên bảo vệ Băng Băng, Chiêm Mỗ Tư hừ lạnh một tiếng, “Là em đưa Lãnh Khinh Cuồng liên lụy vào, không phải tại anh! Con bé có quyền biết cha ruột của nó là ai!!”
๖ۣۜ
Chiêm Mỗ Tư cũng rất phiền não, anh thật sự không thể chịu được, con gái của mình gọi người đàn ông khác là bố, còn nói thân mật thế nào, thật là khiến anh tức chết!
Lạc Tích Tuyết nhìn thẳng mắt của anh: “Người đem tất cả làm cho phức tạp chính là anh.
Anh là một người tự đại cuồng, cuộc sống của người nào đó cũng muốn nhúng tay vào, cả Băng Băng cũng vậy.”
Cô thật vất vả sắp thành công thoát khỏi lòng bàn tay của anh, nhưng anh chỉ nhẹ nhõm kéo một cái, lại khống chế cô một lần nữa.
Chiêm Mỗ Tư hí mắt dựa dẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869491/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.