Edit: babynhox
Nước mắt trong mắt Lạc Tích Tuyết như sóng trào mãnh liệt, gần như là không giữ được, nước mắt run rẩy rơi xuống, một giọt, hai giọt, nhỏ lên ngón tay đang bóp chặt cằm dưới của Chiêm Mỗ Tư.
Con ngươi Chiêm Mỗ Tư vừa sâu vừa tối, môi nóng lập tức đè xuống, hút mạnh lên nước mắt của cô, loại dịu dàng mang theo kiềm chế như có như không, từ từ an ủi cô từng chút một.
Trong phút chốc Lạc Tích Tuyết liền mê mang, hắn dịu dàng như vậy, cùng với người đàn ông hung hãn tàn bạo kia hoàn toàn là hai người, nhưng chóp mũi ngữi được mùi hương rõ ràng lại nhắc nhớ cô, đó là mùi của hắn, hắn chính là hắn, cho tới bây giờ cũng không có thay đổi.
"Thả tôi."
Cô nghẹn ngào không ngừng, giọng nói mang theo sợ hãi căng thẳng.
"Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên làm, không cần căng thẳng như thế, thoải mái!" Chiêm Mỗ Tư cúi đầu, hôn môi lên tóc ngang trán của cô, ánh mắt sắc bén do dự ở trên người cô, hô hấp trong veo rõ ràng lượn lờ tới, từng tiếng hít thở giống như biến thành sợi nhỏ rất mềm dẻo, thực tế da thịt và thần kinh của cô lại bị tách rời tàn nhẫn.
Mười ngón tay thon dài trắng nõn của Lạc Tích Tuyết nắm chặt góc giường, vì dùng sức mà đầu ngón tay trở nên trắng bệch, chỗ cổ tay bị trói mà hình thành một vòng tròn màu tím, đau đớn khó nhịn, thân thể càng trở nên nóng bỏng hơn.
Cô cau chặt hai hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869434/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.