Xe đông nghịt trên đường phố, xuyên qua dòng người, Lạc Tích Tuyết một mình đứng trên phố, ngơ ngác nhìn xe cộ qua lại, cô không khỏi cảm thấy mờ mịt.
Muốn đi đâu đây? Cô không biết, mới từ nơi đó ra ngoài, cô dường như không có chỗ nào để đi.
Với Lãnh Khinh e Cuồng cô rất rõ ràng đã cự tuyệt hắn, Tiếu Vũ Trạch bây giờ không biết thi hành nhiệm vụ ở nơi nào, cô giống như bị bỏ rơi, chỉ có thể đi lang thang một mình trên đường.
Lúc này, ký hiệu của một quán bar rơi vào tầm mắt cô, cô không chút do dự đẩy cửa đi vào, hiện tại cô cần chính là một ly rượu ấm để làm ấm dạ dày của cô, càng cần bầu không khí nhộn nhịp để thức tỉnh mình, thì ra cô còn sống.
Tìm một chỗ ngồi xuống, Lạc Tích Tuyết chuyển sang nhìn engười pha chế rượu cười nhạt, sảng khoát mở miệng nói: "Cho tôi một ly Whisky."
" Cô gái, đừng uống rượu mạnh như vậy, cho cô ấy một ly nước cam được rồi." Một giọng đàn ông nhẹ nhàng truyền đến.
"Ai cần anh elo..."
Lạc Tích Tuyết vừa quay đầu lại, nhìn thấy dung mạo người kia, cô có chút sững sờ, lại là Hàn Diệp Thần.
"Anh tại sao lại ở đây?" Lạc Tích Tuyết giật mình hỏi.
"Uống rượu, tự chuốc say!" Hàn Diệp Thần lắc lư chai rượu trong tay, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Lạc Tích Tuyết.
Lạc Tích Tuyết tức khắc hiểu là hắn có ý gì, nhưng đối với tình cảm của hắn, cô giống enhau gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-toi-cao-cuc-cung-cua-ac-ma-em-dam-bo-tron/1869395/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.