Tích... Tích... Tích...
Trên màn hình máy tính hiển thị một bản đồ, một dấu chấm đỏ nhấp nháy giữa màn hình. Hắc Tần Uy đứng đó không xa, anh ta nhàn nhã thưởng thức ly rượu, ánh mắt sâu như vực thẳm nhìn thành phố về đêm thông qua tấm kính cường lực. Hắc Tần Uy nhếch mép, uống thêm một ngụm rượu, anh ta đặt ly thủy tinh lên bàn làm việc, bước chân đi về phía chiếc máy tính gần ghế sofa.
Hắc Tần Uy nghiêm túc, ngón tay linh hoạt, chỉ cần vài thao tác anh ta đã truy ra địa chỉ. Anh ta mở điện thoại gọi cho một ai đó.
"Nói!" Bên đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm, lạnh đến cả sống lưng, anh ta rất nhanh gọn chỉ tuông ra một chữ.
Hắc Tần Uy dường như quá quen thuộc với cách nói chuyện của người đàn ông, anh ta tươi cười:
"A lạnh nhạt quá!"
"..."
Bên kia đột nhiên im lặng, Hắc Tần Uy nghe được một tiếng thở dài, anh ta lập tức lên tiếng:
"Ấy đừng cúp máy! Tớ có chuyện quan trọng này!"
"Nhanh lên!" Lãnh Triết bên kia dần mất kiên nhẫn, Hắc Tần Uy không thể thấy được vẻ mặt khó coi của Lãnh Triết bên đầu bên kia vẫn cà lắc nói:
"Từ từ, tớ cũng khổ tâm lắm."
"Đừng để tớ phải cáu!"
"Được rồi, tớ đã biết vị trí Áp Ánh Ly..." Hắc Tần Uy vẫn chưa nói xong nhưng bên Lãnh Triết đã kích động, hét lớn:
"Ở đâu!?"
Âm lượng như muốn thủng màng nhĩ Hắc Tần Uy, anh ta nhíu mày nói tiếp:
"Bình tĩnh đi! Bọn họ ở khu nhà đối diện với Lãnh Gia."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812235/chuong-82.html