"Em phát hiện ra gì rồi?" Áp Ánh Ly cúi người quan sát màn hình, chống tay lên lưng ghế.
Áp Ánh Nguyệt căng thẳng, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, hai mắt mở lớn nhìn vào từng số liệu xuất hiện trên máy tính.
"Không! Không tìm ra gì hết!"
"Sao có thể? Chị cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy."
"Có thể anh ta đã phát minh ra một loại virus mới, đến cả em cũng khó phát hiện ra được." Áp Ánh Nguyệt cảm thấy đau đầu, theo thói quen cô ta dùng ngón tay xoa xoa hai bên thái dương, nhưng nét mặt vẫn không dịu đi một chút nào. Mấy ngày nay cô ấy vì lo cho Áp Ánh Ly mà mất ngủ mấy đêm liền, tuy không thể hiện ra mặt nhưng sắc mặt càng ngày càng xanh xao, hốc hác.
Áp Ánh Ly thở dài, con ngươi vô hồn đang suy nghĩ, bây giờ nghĩ cách liệu có kịp không? Trong lòng xuất hiện một dự cảm không lành, sự bất an chiếm lấy trái tim cô. Cô ấy ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt vẫn nhìn vào máy tính rồi liếc nhìn Áp Ánh Nguyệt.
"Em nghỉ ngơi một chút đi. Chúng ta phải dưỡng sức."
"Để làm gì?"
"Chị nghĩ tối nay chúng ta nên trốn đi, chỉ có đêm khuya đàn em Lãnh Triết mới buông lỏng phòng bị, lúc đó chúng ta sẽ nắm bắt cơ hội."
"Chị nghĩ chỗ này đã bị bại lộ?"
"Chị suy đoán thôi nhưng tốt nhất chúng ta phải hành động trước bọn họ. Hắc Tần Uy dễ dàng để mất dấu, chắc hẳn anh ta rất tự tin chúng ta không có đường thoát."
"Vậy làm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812228/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.