Tiếng chuông tan học vang lên.
Cả lớp ai cũng uể oải, mệt mỏi, vừa nghe thấy tiếng chuông, sắc mặt đã thay đổi 360 độ, khuôn mặt tươi tắn hẳn. Ai cũng nhanh tay cất sách vở, ngay cả giáo viên còn không kịp lên tiếng thì học sinh đã ra về gần nửa lớp, giáo viên chỉ đành kết thúc giờ học.
"Như Uyên! Xong chưa? Về thôi." Nhã Nhi đi qua chỗ của cô.
"Rồi... Rồi." Cô xách cặp, đứng dậy, khoác vai Nhã Nhi đi ra khỏi lớp.
Nhã Nhi hôm nay được ba đón nên đi về trước, còn mình Chu Như Uyên, cô ngồi ở ghế đá trong sân trường đợi Chu Minh Hào đến đón, tay lướt lướt điện thoại.
Khoảng năm phút sau, Chu Như Uyên ngó ra ngoài cổng thì thấy chiếc xe hơi quen thuộc, cô tung tăng chạy về phía chiếc xe. Một người đàn ông khác, không phải Chu Minh Hào bước xuống xe.
Là tài xế của ba cô.
Anh ta bước xuống mở cửa xe cho cô, Chu Như Uyên cứng đờ, cô bất ngờ sau đó phản ứng kịp nhanh bước vào trong xe.
Cô thắc mắc tại sao hôm nay Chu Minh Hào không đón, xe đi được một khoảng thì Chu Như Uyên mới đặt câu hỏi:
"Ba tôi đi đâu à?"
"Dạ ông chủ chiều nay đã bay sang Mỹ rồi ạ."
"Mỹ á!? Tại sao chiều nay phải đi gấp gáp như vậy?" Chu Như Uyên bất ngờ, cô nói lớn.
Anh tài xế vẫn bình tĩnh vừa tập trung lái xe vừa trả lời cô:
"Tài xế như chúng tôi không biết nhiều ạ. Nếu cô thắc mắc có thể hỏi vệ sĩ của ông chủ ạ."
"Được rồi, cảm ơn anh." Chu Như Uyên biết điều nên cô không hỏi nữa.
Đến tài xế riêng của anh cũng không biết thì chắc là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812196/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.