Ba người Phong Vũ, Chu Minh Hào và Hắc Tần Uy vừa phá đám được chuyện tốt của ai kia nên vui mừng cười ra tiếng để chọc tức Lãnh Triết, anh ta lườm ba người họ, ánh mắt nóng rực phát ra tia lửa. Thật sự nếu không phải vì cái lưng của anh thì Lãnh Triết đã nhào tới đấm cho ba tên kia mấy phát rồi. Đương nhiên ba người kia thừa biết anh ta không thể làm gì được họ lúc này nên cứ mặc sức trêu chọc:
"Ôi miếng mồi đưa tới miệng mà không được ăn." Hắc Tần Uy hai tay đút túi quần, tỏ ra vẻ mặt tiếc nuối.
"Thiệt đấy, tớ mà không ăn được tớ cũng bực lắm!" Chu Minh Hào cũng hùa theo Hắc Tần Uy trêu chọc Lãnh Triết, còn Phong Vũ thì vẫn im lặng, anh chỉ cười theo bọn họ thôi.
"Im đi! Các cậu đụng tới cô ấy thử xem!" Lãnh Triết gằn giọng phát ra từng chữ, lời nói như mũi tên muốn đâm thẳng vào Chu Minh Hào và Hắc Tần Uy.
"Thôi không giỡn, nghe nói bệnh cũ cậu lại tái phát rồi hả?" Phong Vũ lên tiếng.
Ba người không cười nữa, họ trở về bộ dáng lạnh lùng như thường ngày, đi lại bên cạnh Lãnh Triết.
"Quản gia nói?"
"Ừ trước đây cậu bị tái phát một lần rồi, tớ không yên tâm nên dặn quản gia có chuyện gì thì gọi cho bọn tớ!" Hắc Tần Uy tiếp lời Phong Vũ.
"Không có gì chỉ là trật xương một chút thôi." Lãnh Triết thở dài, thầm trách móc quản gia trong đầu.
Anh ta đã dặn là phải giữ bí mật, không được nói với ai rồi mà!
"Ừ chỉ trật thôi hả? Cậu lúc nào cũng không nghĩ cho sức khỏe của mình gì hết!"
"Lãnh Triết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812176/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.