"Ánh Ly tiểu thư! Đừng lo lắng, cái này phải để bác sĩ đến khám." Quản gia vừa dứt lời thì bác sĩ cùng vài nam y tá vừa tới nơi.
Quản gia liền dẫn bọn họ lên lầu, y tá đóng cửa lại không cho ai vào nên Áp Ánh Ly chỉ biết đứng ở ngoài đi qua đi lại.
Một tiếng sau, cửa phòng mở ra, cô ta không thể đợi được vội chạy lại níu lấy tay áo vị bác sĩ hỏi thăm:
"Bác sĩ, sao rồi? Anh ta có bị gì không?"
"Tôi đã nói rồi! Chưa bình phục hoàn toàn không được tác động mạnh nếu không tỉ lệ tàn phế rất cao!" Vị bác sĩ nhíu mày trách móc Áp Ánh Ly.
"Xin lỗi bác sĩ! Vậy anh ta..." Cô ta bồn chồn chờ đợi câu trả lời của vị bác sĩ, hai chân đã run cầm cập cố đứng vững. Áp Ánh Ly không nghĩ cô đã ảnh hưởng đến anh ta như thế, đây cũng là mục đích của Áp Ánh Ly mà nhưng trong lòng cô ta lại thấy không vui ngược lại cảm thấy sợ hãi!
Sợ Lãnh Triết sẽ bị gì?
"Tạm thời tôi đã băng bó định hình lại xương sống cho anh ta, trong một tháng anh ta cần tịnh dưỡng để hồi phục hoàn toàn, không được vận động mạnh. Cô phải chú ý cẩn thận nếu không tôi hết cách!" Vị bác sĩ nói xong đi lướt qua cô ta.
"Dạ!" Áp Ánh Ly theo phản xạ trả lời rồi mở cửa vào phòng, thấy anh ta nhắm mắt nằm trên giường, phía trên khoả thân chỉ có nẹp cố định và băng gạc dày quanh eo. Cô ta chậm rãi đi lại gần, nhìn Lãnh Triết một hồi lâu, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812175/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.