Lúc này tất cả đau đón uật ức trong lòng Lâm Bất Nhiễm đều biên thành chiệc áo giáp cứng răn nhất, cô có một sức mạnh, cô phải bảo vệ tốt em trai, cô phải rời khỏi nơi này, cô không cho phấn bắt luận kẻ nào tủy ý chà đạp nhục nhã cô nữa.
Thấy cô không nói gì, Trương Hàn vươn tay cánh tay, xoay cô lại, ôm vào trong ngực mình: “Cô ây đã không còn nữa, cho nên vệ sau đừng nhắc lại cô ấy, em nên thấy may mãn anh không quên được cô ây, bởi vì anh càng khó quên cô ấy, sẽ càng đối tốt với em, Nhiễm Nhiễm, có thể giông như cô ấy vài phần đã là phúc của em.”
Ánh trăng sáng trong lòng hắn, không cho phép cô chạm, nói cũng không được.
Rõ ràng cô là vật chôn theo, còn phải mang ơn hắn, Trương Hàn thực sự là chuyên gia tẩy não.
Lâm Bát Nhiễm không nói gì.
Trương Hàn coi như cô nghe lời, hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lâm Bất Nhiễm.
Lâm Bát Nhiễm muốn giấy giụa, thê nhưng Trương Hàn quân chặt thắt lưng mêm của cô: “Đừng nhúc nhích, hửm?”
Lâm Bát Nhiễm thật sự không động nữa, cô nhắm mắt lại, xem như mình lại bị chó cắn một cái.
` Hiện tại cô ngay cả sinh tồn cũng khó khăn, kiểu cách làm giá quá xa vời.
Trương Hàn đã rất lâu không chạm vào cô, tcơ thể hiều nữ luôn là giống như thuốc phiện dễ dàng làm cho hắn nghiện, hắn hồn sâu hơn. Cả nhà tải appt ruyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!
Ngay từ đầu Lâm Bát Nhiễm vẫn còn yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406349/chuong-2648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.