Trương Hàn coi trọng, hợp đồng bao nuôi không thành, hản tính toán một cái chuỗi sự việc, đây cô tới địa ngục.
Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Trương Hàn tắm nước lạnh đi ra.
“Em đang làm cái gì…” Trương Hàn khẽ ngừng nói, bởi vì hắn chứng kiến Lâm Bật Nhiệm năm trong tay bức hình của hắn.
Sắc mặt hắn lạnh lẽo, bước mạnh lên trước, đoạt lấy ảnh chụp trong tay Lậm Bất Nhiệm: “Ai cho cô đụng đến đồ của tôi, Lâm Bất Nhiễm, có phải cô muôn chết hay không?”
Trương Hàn tức giận, hắn nồi điên gào lên, giơ tay định tát Lâm Bắt Nhiệm.
Lâm Bắt Nhiễm không tránh, chẳng những không tránh cô còn dũng cảm tiến lên đón bàn tay hắn: “Anh đánh đi, dù sao cũng không phải anh chưa từng đánh qua.”
Trong một năm hắn giam cầm cô đã từng tát cô, trong xương hắn vô cùng âm u thô bạo, rât đáng sợ.
Tính tình Lâm Bất Nhiễm điềm tính.
hiền lành, mẹ mất sớm khiến cô hiểu chuyện sớm hơn những người bạn đồng trang lứa khác, cô rất hiệu thuận, biết chăm sóc em trai, lòng nhiệt thành đam mê với thiết kế làm cô tràn đầy ảo tưởng, hi vọng chờ mong thê giới này.
Trong xương cô là sạch sẽ ấm áp lại tỉnh khiết, so với Trương Hàn tuyệt nhiên là hai loại người khác biệt.
Trước đây có thể cô sẽ sợ Trương Hàn, nhưng bây giờ, cô không hề sợ nữa.
Người đã chết qua một lần, còn gì để sợ?
Cuộc đời này chắc chẳng còn thòi điểm nào đau khổ hơn so với lúc cô cắt cô tay tự sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406348/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.