“Hà Băng, mày giả vờ với tao cái gì, đêm qua mày không phải hầu hạ Huyết Ưng à, tao cho mày biết, tao không hề kém cạnh với Huyết Ưng, nói không chừng mày ngủ với tao rồi liền thích tao, ha ha.”
“Phi.” Hà Băng lạnh mắt mắng một tiếng: “Hầu hạ anh ấy, tao cam lòng tình nguyện, mày tưởng bở đấy à?”
“Mày!
Bò Cạp giơ tay lên muốn tát Hà Băng một cái.
Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp rét lạnh: “Dừng tay! Tao qùy!
Diệp Minh nói, anh quỳ.
“A Minh, đừng quỳ!” Hà Băng nhanh chóng thét to.
“Ha ha, tốt.” Bò Cạp vui vẻ cười to: “Thì ra Huyết Ưng trong truyền thuyết cũng là một thằng si tình, đây thật sự là thiết cốt nhu tình nhỉ? Huyết Ưng, vậy bây giờ mày liền quỳ xuống đi! Thành thực dập đầu ba cái cho tao.”
Diệp Minh nhìn về phía Hà Băng, đáy mắt đáy lòng của anh đều là cô.
Hà Băng bị quăng đến trên giường, mái tóc dài đen nhánh xốc xếch xõa tung, vài sợi quấn ở trong vạt áo bảo vệ của cô, cô da thịt tinh tế trắng nõn, viền mắt đỏ hồng, mặt mày như đại nhìn anh, chậm rãi lắc đầu: “Đừng… A Minh, đừng quỳ.”
Diệp Minh câu môi: “Đừng sợ, anh ở đây.”
Anh nói năm chữ.
Đừng sợ, anh ở đây.
Hàng mi nhỏ dài tựa cánh ve củaHà Băng đột nhiên run lên, từng giọt lệ thi nhau đập xuống.
Lúc này chỉ thấy bên kia Diệp Minh chuyển động thân hình cao lớn, anh chậm rãi quỳ một chân xuống.
Anh sắp quỳ xuống rồi.
Hà Băng đột nhiên vươn tay, kéo qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406165/chuong-2464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.