Hà Băng móc ra một độ cung châm chọc, xem ra cô lo sợ không đâu rồi.
Tuyết Nương nhận ra Diệp Minh, lại chẳng mảy may biểu hiện ra ngoài, Tuyết Nương đối với Diệp Minh có tình.
Tuyêt Nương đang bảo vệ Diệp Minh.
“Tuyết Nương, hôm nay anh mang tài xế đến, nhiều cô gái ở đây như vậy, em giới thiệu hai cô nào tốt tốt cho tài xế anh, tối hôm nay nhất định phải hầu hạ được.” Bò Cạp chỉ chỉ Diệp Minh trong góc.
Tuyết Nương đứng lên, chị ấy đi tới trước mặt Diệp Minh, bàn tay mang theo thuốc lá từ từ leo lên trên mặt Diệp Minh, chị ấy câu môi cười nói: “Còn có ai tốt chứ, cô gái tốt nhất nơi đây không phải là… tôi sao?”
“Tuyết Nương, chị!”
Mấy cô gái khác nhao nhao biến sắc mặt, tài xế nghèo này là bọn họ nhìn thây trước, Tuyêt Nương vậy mà chặn ngang một cước.
Diệp Minh vẫn luôn im lặng đột nhiên giật giật, rút bàn tay ở trong túi quần ra, đặt lên eo Tuyết Nương, anh kéo Tuyết Nương vào trong ngực mình.
“Ông chủ, tôi đi xuống trước.”
Diệp Minh ôm Tuyết Nương đi.
Hà Băng nhìn thân ảnh hai người kia biến mắt, cô rủ xuống hàng mi tựa cánh ve, che giấu tâm tình trong lòng.
“Anh Bò Cạp, anh nhìn Tuyết Nương kìa, chị ta lại đoạt đi người của chúng eml”
Bò Cạp khoát tay áo, ném hơn mười chồng tiền trên bàn trà: “Cầm chia nhau đi”
“Cảm ơn anh Bò Cạp.” Mấy cô gái chen nhau lên, đoạt tiền.
“Băng Băng, đi, anh dẫn em đi ăn khuya.” Bò Cạp vươn tay ôm lấy Hà Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/406129/chuong-2428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.