Chương trước
Chương sau
“Băng Băng, em không biết rôi, Tuyết Nương có lai lịch rất lớn, Tuyết Nương từng là tình cũ Thành gia ở Hồng Kông đấy.”
Hà Băng giật mình, Tuyết Nương không phải là tình cũ của Bò Cạp, mà là tình cũ của Diệp Minh?
Diệp Minh lại đang ở đây.
Hà Băng nghiêng mặt, liếc Diệp Minh.
Diệp Minh đã thối lui đến trong góc phòng mờ tối, thu liễm khí tràng của mình, anh đè nặng mũ lưỡi trai, hai tay đút trong túi quần, không ai có thể thấy rõ anh đang suy nghĩ gì.
Hà Băng vẫn biết lúc anh là Tiêu Thành đại lão Hồng Kông bên người từng có rất nhiều người phụ nữ, thế nhưng cô chưa từng có chính diện đụng phải người phụ nữ đã từng của anh.
Tuyết Nương này là người đầu tiên.
“Băng Băng, em nhất định chưa từng nghe đến Tiêu Thành nhỉ! Tiêu Thành khét tiếng toàn bộ Đế Đô thành, là đại lão một phương, khoảng thời gian có hắn, đúng là một phen thịnh cảnh.” Bò Cạp nói.
“Đúng vậy, biết vì sao hành cung dưới đất này hot không, đó chính là vì nhiều năm trước Thành gia đã tới hành cung trong lòng đất, ở chỗ này bao nguyên một tháng, hàng đêm đánh bài, ca múa rượu chè, khi đó chúng tôi còn trẻ, đến tư cách liếc mắt Thành gia cũng không G00 “Đừng nói chúng tôi, đám thiếu phụ nhốt trong khuê phòng danh viện, người nào không muốn len lén sang đây ngắm Thành gia chứ, 20 năm trước phụ nữ Đề Đô đều nói, chưa từng ngủ cùng Thành gia một giấc, nào biết tư vị làm phụ nữ”…
Nhắc tới Tiêu Thành, tất cả các cô gái đều kích động, bọn họ chưa từng có cơ hội gặp gỡ Tiêu Thành.
Duy chỉ có Tuyết Nương là gặp được.
“Tuyết Nương, lúc Thành gia tới bao toàn bộ nơi đây, nhiều cô gái như vậy, chỉ có chị bị Thành gia chọn trúng, Thành gia đối với chị thật sự rất đặc biệt đó.” Một cô gái chua chát nói.
Hà Băng khẽ kéo khóe môi, thì ra không phải một đêm, Diệp Minh và Tuyết Nương này còn có một đoạn chuyện cũ nhỉ.
Tuyết Nương ngồi trên ghế sa lon, nhắc chân lên bắt chéo, sau đó châm một điếu thuốc, giơ tay nhắc chân đều rất quyến rũ.
Bởi vì từng có quan hệ với Tiêu Thành, cho nên mây năm nay thánh ý của chị ấy ở hành cung dưới đất không giảm, đám khách quý đều thích chọn chị ấy, muốn nhìn xem người phụ nữ được Tiêu Thành coi trọng, đến tột cùng tốt đến thế nào.
Đương nhiên trong này cũng bao gồm cả Bò Cạp, Bò Cạp và Tiêu Thành là đối thủ một mất một còn, tình cũ của Tiêu Thành gã làm sao có thể bỏ qua chứ?
“Tuyết Nương, chị chỉ cần nói với chúng em một câu thôi, hầu hạ Thành gia có phải rất thoải mái hay không?
Mọi người đều biết, Thành gia nhưng giàu có tiếng, tiền như đại dương ấy!”
Có cô gái tò mò hỏi.
Tuyết Nương hút một hơi thuốc, sau đó phun ra làn khói, trong mắt của chị ây ẩn sâu tình xưa, thế nhưng mặt ngoài khéo léo, chị ấy cười nói: “Có thể làm người phụ nữ của Thành gia, tự nhiên là phước đức ba đời, thế nhưng Thành gia ba năm trước đã chết, nên tôn trọng người chết, chúng ta cũng đừng thảo luận anh ấy nữa.”
Mấy cô gái khác khinh thường hừ một tiếng, Tuyết Nương này ỷ vào mình là người phụ nữ của Tiêu Thành, ai cũng coi trọng chị ấy vài phần.
Tuyết Nương lại hút một hơi thuốc, lúc này chị ấy đột nhiên thấy được Diệp Minh đứng trong góc tối, động tác hút thuốc lá trong nháy mắt cứng đờ.
Hà Băng đang nhìn Tuyêt Nương, Tuyết Nương đã nhận ra Diệp Minh.
Thân phận của Diệp Minh bây giờ không thể bại lộ, nếu như bại lộ, Bò Cạp nhất định sẽ khiến anh chết không nơi táng thân.
Hàn ý trong mắt Hà Băng chợt lóe lên, bởi vì cô thấy Tuyết Nương giây tiếp theo đã bình tĩnh dời đi ánh mắt, tìm không thấy bất cứ dị thường nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.