Vừa hút, đôi mắt sâu thẳm kia xuyên qua tầng tầng khói thuốc nhìn về phía Đường Ngọc, anh hỏi: “Cậu là thực sự thích Hà Băng sao?”
Đường Ngọc nhìn về phía Tiêu Thành, gật đầu: “Đúng vậy dượng, con thực sự thích Băng Băng, nên dượng sẽ chúc phúc chúng con, đúng không?”
Tiêu Thành ngậm điều thuốc lá, sau đó nhấc chân dài đi tới bên Đường Ngọc, người đàn ông quá cao, tận 1m9, đứng bên Đường Ngọc đã tràn ra cảm giác áp bách, anh giơ tay vỗ vỗ vai Đường Ngọc: “Đối tốt với cô ấy một chút.”
Nói xong, anh xoay người đi ra.
Đường Ngọc đứng tại chỗ, anh ta xé nát tất cả ngụy trang, lộ ra vẻ mặt dữ tọn, Hà Băng là vị hôn thê của anh ta, Tiêu Thành này có tư cách gì để nói?
Đường Ngọc nhìn thân thê to lớn tráng kiện của Tiêu Thành, kỳ thực anh ta cũng rất đẹp trai, vóc người không tệ, thế nhưng so sánh với Tiêu Thành luôn tập võ, anh ta thua xa.
Vừa rồi Tiêu Thành lại vỗ vai anh ta, Đường Ngọc cảm thấy bả vai bị vỗ đau.
Đường Ngọc cảm giác mình như một con sư tử nhỏ giận dữ, mà Tiêu Thành lại là mãnh hỗ ngủ đông sâu trong chốn rừng rậm, mặc kệ anh làm cái gì, đều không phải là đối thủ của Tiêu Thành.
Đường Ngọc quá chán ghét cảm giác này.
Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình vào suôi, Tiêu Đình Đình keo 502 dính thật chặt vào người Tiêu Thành: “A Thành, anh thấy áo tắm của em đẹp không?”
Tiêu Thành dựa lưng vào thành ao, thần sắc lười biếng đạm mạc, anh không nịjofn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405930/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.