Nếu như Hà Băng trở thành người phụ nữ của anh ta, về sau cô sẽ quên được Tiêu Thành, một lòng một dạ với anh ta.
Hơn nữa, nói như vậy anh ta có thể tàn nhẫn trả thù Tiêu Thành.
Trước đây anh ta không phát giác, ngày hôm nay anh mới phát giác ánh mắt Tiêu Thành vẫn luôn dừng ở Hà Băng, sắc mị vô cùng.
Hừ, tên sắc quỷ này!
Đường Ngọc nhận lấy bao bột kia: “Cô, con cảm ơn.”
Đường Ngọc xoay người rời đi.
Tiêu Đình Đình đặc ý câu môi, tuông đã bắt đầu hát, đêm nay ả sẽ chờ xem kịch vuil Tiêu Thành về phòng mình, anh bắt đầu hút thuốc, một cây tiếp một cây, rất nhanh trong gạt tàn thuốc đã rơi đầy đầu mẫu thuốc lá.
Anh phải dựa vào mùi thuốc lá ni-cô-tin tới gây tê chính mình, bằng không anh sẽ không chịu nỗi.
Thế nhưng nghĩ đến cảnh Đường Ngọc chạm vào mặt rồi hôn Hà Băng kia, anh vẫn nhắc chân, một cước đạp văng một cái ghế.
Không thê chịu đựng cô lệ khí này cái ghế liền gãy vụn.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới, là Tiêu Đình Đình gọi.
Tiêu Thành đặt mông ngồi trên ghế sa lon, tay phải nắm điện thoại, tay trái cởi cúc áo, nghe máy: “Alo.”
“A Thành, anh mau ra ngoài đi, đi tắm suối nước nóng nào.”
Tắm cái gì mà tắm.
Tiêu Thành tình không vui chau mày kiếm một cái, bực bội nói: “Em nói đại ca cầm đầu hẹn anh ở chỗ này gặp mặt, lần này ông ta sẽ không cho anh leo cây đó chứ?”
“Đương nhiên sẽ không, bô em cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405929/chuong-2228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.