Chương trước
Chương sau
Đường Ngọc khiêp sợ trợn to hai mắt, giờ khắc này anh ta phảng phất không hít thở được nữa, Băng Băng cùng dượng…
Hai người kia sao lại dây dưa với nhau?
Đường Ngọc chưa từng nghĩ tới Hà Băng và Tiêu Thành từng có một đoạn… quá khứ không muốn người biết, một là cô gái anh ta rất thích, một là người dượng anh ta kính nể yêu thương, bọn họ… bọn họ dĩ nhiên…
Đường Ngọc biết trước khi Hà Băng tới thành phố Hồng Khẩu từng sống ở Hồng Kông, thì ra, người đàn ông kia chính là dượng!
Lân đâu tiên của Hà Băng là cho dượng!
Đường Ngọc siết chặt quyền, gân xanh nổi lên, anh ta cảm giác mình thực sự nực cười, Hà Băng và Tiêu Thành còn ở dưới mắt của anh vờ như không quen, bọn họ xem anh ta thành cái gì, thành một tên hề một kẻ đáng thương sao?
Trách không được vừa rồi ở trong quầy bar Tiêu Thành nghe Triệu Kiệt mắng đôi giày rách kia liền nổi giận, dượng căn bản không phải giúp anh ta đứa cháu này, dượng là đang che chở cho tiểu tình nhân của mình.
Đường Ngọc nhớ tới bản thân từng sùng bái cảm kích Tiêu Thành, thật đúng là một chuyện cười lớn!
Anh ta lại bị hai người kia xoay quanhl Đường Ngọc đã bị phẫn nộ to lớn chỉ phối, anh ta đạp chân ga, xe không cố ky trên dòng đường đông đúc lạng lách.
Ding!1 Xung quanh vang lên tiếng kèn chói tai, mọi nhìn Đường Ngọc người như nhìn thấy quái vật: “Hắn ta điên rồi à, đúng là muốn chết!”
Lúc này xe phóng đến đèn giao thông, phía trước rõ ràng là đèn đỏ, thế nhưng Đường Ngọc nhìn không thấy, anh ta lại nhớ tới cuộc nói chuyện kia của mình và Hà Băng, Hà Băng nói với anh ta, cô thích người đàn ông kia.
Hà Băng thích Tiêu Thành!
Người đàn ông kia đã 36 tuổi, cô chỉ mới 21 tuổi, anh ta thật không biết cô thích hắn cái gì!
Đường Ngọc đạp chân ga, xe sang “két” một tiếng xuyên ra ngoài.
Lúc này ngọn đèn chói mắt từ đối diện tỏa qua đây, chỉ thấy một chiếc xe buýt chạy nhanh đến, hai chiếc xe mắt thấy sẽ đụng phải.
Đường Ngọc sợ đến đổ ròng mồ hôi lạnh, anh ta đánh nhanh tay lái.
ÀĂm.
Đường Ngọc tuy đã tránh được xe tải lớn, thế nhưng đụng phải vòng bảo hộ và bờ tường, thân xe nghiêm trọng lật nghiêng, văng lửa khắp nơi.
Đường Ngọc cuối cùng từ chỗ điều khiển xe văng ra, toàn thân đều là máu.
“Băng… Băng Băng…”
Đường Ngọc trong miệng nỉ non tên Hà Băng, hai mắt nhắm nghiền.
Trong bệnh viện.
Hà Băng chạy tới, cô nhận được điện thoại của Dương Kim Đậu, nói Đường Ngọc xảy ra tai nạn xe rất nghiêm trọng, cô mặc đô ngủ bên ngoài khoác thêm áo khoác liền chạy đến.
“Băng Băng, con cuối cùng cũng tới rồi!” Đường phu nhân khóc lóc kéo lại tay Hà Băng: “Băng Băng, con mau mau cứu Đường Ngọc điH”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.