Thê nhưng…
“Tô Tiểu Đường, đừng tùy hứng, theo mẹ em về nhà, sau khi trở về em chính là Hà Băng rồi, em ở bên cạnh tôi rất nguy hiểm, một khi thân phận con gái Hà gia của em bị lộ ra, em gặp nguy hiểm, còn có thể liên lụy tôi, tôi cũng không cần đứa con ghẻ như eml” Tiêu Thành sầm mặt, lên tiếng khiển trách.
Tô Tiểu Đường thấy được sốt ruột trên mặt anh, như thể nóng lòng muốn vứt bỏ gánh nặng và phiền phức là cô đây.
“Đã biết, sáng mai tôi liền cùng mẹ về nhà, nhất định sẽ không chọc phiền toái cho Thành gia!” Tô Tiểu Đường nói xong cũng lên lầu.
Tiêu Thành đứng yên không nhúc nhích, anh đã muốn đuổi cô đi, tính tình cô linh hoạt tự do, không thích vướng víu người khác, cũng nhất định sẽ đi.
Tiêu Thành đi lên phía trước, bánh sủi cảo cô nấu còn nóng bốc hơi nghi ngút, anh cầm đũa lên, ăn một cái bánh sủi cảo.
Hiện tại vị bánh sủi cảo tự tay gói đã không phải là thứ mà máy loại bánh sủi cảo đông lạnh kia có thể so sánh, trong nhân bánh Tam Tiên còn có một con tôm bự, đêm nay Tiêu Thành hút không ít thuốc, không uống rượu, song cũng chưa ăn tối, mấy năm nay đã quen sống như vậy, qua quýt lại chán chường.
Hiện tại bât thình lình có một cô gái xông vào, thơm thơm mềm mềm, tốt đẹp ấm áp, hiểu anh, anh có chút động tâm cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng, anh không thể động tâm.
Anh động tâm, là một chuyện rất nguy hiểm.
Tình yêu, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405833/chuong-2131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.