Cố gia cũng coi là thương nhân nghiêm chỉnh, không qua lại gì với Tiêu gia Hồng Kông bên kia, nên anh và Tiêu Thành cũng không quen.
Cố Dạ Cần liền hiếu kỳ rồi, Cố thái thái của anh sao lại dây đến Tiêu Thành này.
Trong tròng mắt đen thanh bần bắt đầu khởi động vài phần âm lãnh không vui, Cố Dạ Cần khắc chế tính khí của mình một chút: “Em không nói cũng chẳng sao, anh sẽ phái người đi thăm dò, Có thái thái, em tốt nhất đừng để cho anh bắt được nhược điểm gì, bằng không…
em biết thủ đoạn của anh rồi, nhỉ?”
Diệp Linh không đáo, chính cô cũng muốn tra rõ chuyện Tiêu Thành.
Cố Dạ Cẩn đặt tay trên vòng eo nhỏ mềm của cô, ôm cô ngồi trên vùng đùi bền chắc của mình: “Có phải đói bụng rồi không? Ăn chút canh trước đi.”
Lại là canh.
Hiện tại vừa nói đên chữ “canh” Diệp Linh liền có chút buồn nôn.
Cố Dạ Cần mở canh ra, bên trong là cá hấp bào ngư, không dầu mỡ, hương vị thơm ngon, là món khoái khẩu của cô lúc bình thường.
Cầm muỗng nhỏ múc một ngụm, Cố Dạ Cần tự tay đút tới bên miệng cô: “Há miệng.”
Diệp Linh không muốn ăn, nhưng không dám trực tiếp cự tuyệt, anh chính là Cố Dạ Cần khiến ai cũng không thể cự tuyệt: “Thật nóng, anh thổi một cái đi.”
Cô đẩy bàn tay của anh một cái, có chút nhõng nhẽo.
Cô Dạ Cân thây cô có chút ý nũng nịu, cũng liền dung túng cô, anh nếm thử một miếng: “Không nóng mà, bớt nói nhảm, nhanh há miệng.”
Diệp Linh nhìn anh chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405680/chuong-1978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.