Cái hôn này của Lục Hàn Đình, hôn rất lâu, mục sư cũng không nhịn được nện búa nhỏ xuống một cái: “Chú rể, một vừa hai phải thôi! Thượng đế cũng nói ngài ăn no cầu lương rồi đấy.”
Phụt.
Ha ha ha.
Tân khách phía dưới lần nữa bật cười.
Hạ Tịch Quán cảm thấy trong lòng bàn tay Lục Hàn Đình chảy đầy mồ hô, cô cười ngọt ngào dựa vào trong lòng Lục Hàn Đình.
Gió nhẹ mơn man trên mái tóc, thật vừa vặn hạnh phúc đã đến.
Kế tiếp chính là phân đoạn cô dâu ném hoa, người nào cướp được hoa từ tay cô dâu, sẽ là người kế tiếp kết hôn.
Nam nữ chưa lập gia đình cũng bắt đầu rối loạn: “Mau tới đây, mau tới đây đoạt hoa của cô dâu!”
Hạ Tịch Quán đứng ở trên đài, cô lo lắng trừng mắt nhìn cô bạn thân Diệp Linh của mình, ý kia là – cậu mau đứng ở phía sau tranh đi, tớ ném cho cậu!
Diệp Linh nhướng mày, bắt động, ý kia là – tớ không muốn, tớ là quý tộc độc thân mà.
Hạ Tịch Quán: “…”
Hạ Tịch Quán cũng không dám thiên vị quá rõ ràng, cho nên cô cong người, nhắm mắt lại, trực tiếp ném đóa hoa ra ngoài.
AI Phía sau một hồi thét chói tai.
Diệp Linh ngước mắt, chỉ thấy đóa hoa đập trúng vào một người, chính là… Cố Dạ Cần.
Cố Dạ Cần tuấn mỹ đứng lặng ở nơi đó, hai tay sao đút túi quần, cũng không có dự định bắt hoa, thế nhưng đóa hoa ném qua, trực tiếp đập trúng trong ngực anh.
Môi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405438/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.