Lúc này thư ký riêng vội vã chạy tới: “Không xong rồi chủ tịch, Lục tổng đã xảy ra chuyện!”
Cái gì?
Có Dạ Cần biến sắc.
Hạ Tịch Quán múa xong, kế tiếp liền giao cho Lâm Thủy Dao.
Hạ Tịch Quán rời khỏi sân khấu, lúc đầu muốn đi tìm Diệp Linh, nhưng lúc này Tình Nhi đã đi tới: “Nữ Quân, tiểu công chúa Họa Họa đâu ạ?”
Tiểu Lục Họa?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng vào phòng Tiểu Lục Họa, nhìn quanh căn phòng ớn, vừa rồi Tiểu Lục Họa còn ngủ ở đây, sao đột nhiên lại biến mắt?
Hạ Tịch Quán giật mình, nhanh chóng chạy ra ngoài: “Tiểu Lục Họa! Tiểu Lục Họa, con đang ở đâu, mau trả lời mẹ một tiếng, mẹ tìm con sốt ruột lắm!”
Lúc này phía trước vang lên một giọng nói non nót: “Mẹ ơi con ở chỗ này.”
Là Tiểu Lục Họa.
Hạ Tịch Quán chạy tới, chỉ thấy Tiểu Lục Họa đứng trên ban công lầu hai chơi, phía trước sân là lan can khắc hoa.
` “Tiêu Lục Họa, không thê chơi ở trên ban công, nguy hiểm lắm con mau lại chỗ mẹ, mẹ ôm một cái nào.” Hạ Tịch Quán mở rộng cánh tay mình.
“Mẹ, con tới đây, mẹ đón con nhé.”
Tiểu Lục Họa mở rộng cánh tay nhỏ chạy đến hướng mẹ, nhưng không biết dưới chân cô bé giãm vào cái gì: “a”, Tiểu Lục Họa kêu một tiếng, cô bé trực quăng ngã vào lan can.
Lúc này “két” một tiếng, lan can lại bị nứt ra.
Tiểu Lục Họa rơi xuống từ trên ban công lầu hai.
Trời ạt “Họa họa Tiểu Công Chúa!” Tình Nhi thét chói tai.
Một màn này phát sinh quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405392/chuong-1690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.