Từ sau khi ra khỏi chỗ bà bà, Hạ Tịch Quán có một loại dự cảm rất xấu, hiện tại dự cảm càng thên mãnh liệt, cô luôn cảm giác có chuyện gì sắp xảy ra.
Cô phải trở về.
Hạ Tịch Quán xoay người chạy, vừa chạy cô vừa quay đầu: “Tử Tiễn, em có chút chuyện phải xử lý, anh trở về trước đi!”
Trong căn hộ, Lục Hàn Đình tới.
Vừa rồi bà bà gọi điện thoại cho anh, nói Hạ Tịch Quán ở chỗ này, thân thể có điểm khó chịu, Lục Hàn Đình sau khi nghe được nhanh chóng chạy tới.
Trong phòng khách, Lục Hàn Đình đi vào, anh liếc mắt liền thấy được bà bà.
Bà bà đã xuống giường, một mực.
chờ anh: “Hàn Đình, cậu đã đên rôi?”
“Bà bà, Quán Quán đâu ạ? Quán Quán làm sao vậy?”
“Vừa rồi Quán Quán lúc tới còn rất tốt, nhưng đột nhiên ngắt xỉu,” Trên mặt bà bà đầy vẻ lo âu: “Hàn Đình, Quán Quán bây giờ đang ở trong phòng, cậu mau đi vào xem thử con bé đi!”
“Dạ”
Lục Hàn Đình nhanh chóng vào phòng, chỉ thầy trên giường lớn nằm một người, đưa lưng về phía anh.
“Quán Quán.” Lục Hàn Đình đi tới, vươn tay vén chăn lên.
Một giây kế tiếp ánh sáng sắc lạnh lóe lên, người trên giường nhảy lên một cái, gio lưỡi dao sắc bén trong tay lên hướng đâm đến trái tim anh.
Con ngươi Lục Hàn Đình co rụt lại, nhanh chóng tránh được, lưỡi dao sắc bén không đâm tới trái tim anh, lại đâm sâu sâu vào cánh tay phải của anh.
Máu chảy như suối.
Lục Hàn Đình lúc này mới thấy rõ người trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405291/chuong-1588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.