Hạ Tịch Quán tuyệt lệ đích đứng lặng trước cửa số sát đất, cô xoay người, đôi mắt sáng rơi trên người bố Trầm mẹ Trầm, sau đó nhàn nhạt gợi lên đôi môi đỏ mọng: “Hai vị, hai người đã tới, tôi ở chỗ này đợi đã lâu rồi đấy.”
Bố Trầm mẹ Trầm đầu óc mơ hồ liếc nhau một cái: “Hạ…
Hạ tiểu thư, cô chờ hai chúng tôi làm cái gì, cô muốn làm cái gì?”
“Đúng thế, chúng tôi bây giờ cái gì cũng không có, cô cũng không cần trị chúng tôi nữa, chúng tôi chỉ là dân quê, xin cô hãy thả chúng tôi trở về nông thôn đi!”
Bồ Tràm mẹ Trầm cảm thấy vẫn là nông thôn tốt, bọn họ muốn trở về nông thôn rồi.
Hạ Tịch Quán nhìn bọn họ, trong đôi mắt như chứa cả biển sao: “Hai vị không cần phải sợ, tôi không có bát kỳ ác ý gì, tôi chỉ là có máy câu muốn hỏi hai người một chút.”
Hỏi?
“Được, Hạ tiểu thư cô hỏi đi, chúng tôi cam đoan nói hết mắy thứ chúng tôi biết cho cô!”
Hạ Tịch Quán gật đầu một cái: “Kỳ thực, tôi chủ muốn cùng hai người tán gẫu một chút, nói về quá trình trưởng thành của con gái hai người Trầm Tiểu Liên.”
Trò chuyện cái này?
Bồ Trằm mẹ Trầm không biết Hạ Tịch Quán tại sao muốn trò chuyện cái này, nhưng bọn họ nguyện ý nói, cũng không dám không nói: “Tiểu Liên là con gái của chúng tôi, nó từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện, nơi chúng tôi sinh con gái đều xem như hàng hóa, dù sao tương lai cũng phải gả cho đàn ông, nên chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405163/chuong-1460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.