Lục Hàn Đình chẳng ưa điệu bộ giả vờ của Hạ Tịch Quán, cô biểu hiện như thể mình rất yêu Lục Thần Dịch, vậy lúc trước cô đã làm gì, cô quên hết rồi sao? Lục Hàn Đình vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên sự kiện cô tự tay phá đứa con đầu tiên của bọn họ kia, Dịch Dịch chẳng qua chỉ là đứa con mượn trứng cô giao cho người khác đẻ thuê thôi! Cô dựa vào cái gì nhảy ra cướp đoạt Lục Thần Dịch với anh? Tâm tình Lục Hàn Đình rất tệ, anh không thèm nhìn Bịch Sữa Nhỏ, tiến nhập trạng thái chiến tranh lạnh. Hạ Tịch Quán về tới nhà, một giọng nói ngọt ngào nhanh chóng vang lên: “Mẹ…” Tiểu Bì Bì chạy tới. Hạ Tịch Quán ngồi xổm người xuống ôm một cái Tiểu Bì Bì: “Bì Bì, gần đây con chạy đi đâu chơi, bây giờ con hành tung bắt định, mẹ cũng không tìm ra con rồi.” Tiểu Bì Bì thè cái lưỡi nhỏ: “Mẹ, con cũng không làm chuyện xấu mà.” “Tinh Tinh đâu?” “Tinh Tinh được bà ngoại mang ra ngoài chơi rồi ạ.” “Vậy Bì Bì tự chơi nhé, mẹ hơi mệt, vào phòng ngủ bù trước đã.” “Dạ” DO Một lát sau, dì Tô tặc lưỡi, tính toán một chút, bà đã quen tiểu thiếu gia nhà mình nói những thứ lời kỳ quái rồi. “Tiểu thiếu gia, vậy kế tiếp cậu muốn làm gì?” Tiểu Bì Bì cắn miếng khoai tây chiên kêu lên rơm rớp: “Có thể làm gì, đều là bố mẹ ruột, chẳng lẽ còn có thể không quản bọn họ chết sống sao, chỉ có thể giúp thôi, thật là việc gì cũng đến tay con.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]