Hạ Tịch Quán lại càng hỏang sợ, im thin thít.
Kỳ thực cô không biết mình vừa nói sai câu nào, lẽ nào anh về sau sẽ không cưới vợ sao, cô không muốn Dịch Dịch của cô gọi người phụ nữ khác là mẹ, coi như cô ích kỷ đi!
Lồng ngực Lục Hàn Đình phập phồng, nếu như không phải Tiểu Lục Thần Dịch đang ở đây, anh có thể sẽ bóp cổ cô lần nữa, cô cứ như vậy không kịp chờ đợi giao anh cho người phụ nữ khác, cô cứ như vậy không kịp chờ đợi muốn nhìn anh cưới người phụ nữ khác, cô rốt cuộc có trái tim hay không?
Còn nữa, ba năm nay anh căn bản chưa từng có người phụ nữ khác!
Anh chỉ có cô!
Nhưng, hiện tại anh cũng không tính nói điều này cho cô biết, cho dù rốt cuộc tình cảm nhiều năm của anh đã đặt sai người!
“Lục Thần Dịch, mau chọn đi, thời giờ của bó có hạn!” Nói xong Lục Hàn Đình nhắc chân dài trực tiếp xoay người rời đi, nơi đây làm cho anh hít thở không thông, ở lại dù chỉ một giây cũng làm cho anh cảm thầy sắp không khống chế được.
Anh đi ra ngoài.
Lục Hàn Đình nhanh chóng biến mắt, điều này làm cho những lời muốn thốt ra của Hạ Tịch Quán đều nghẹn nơi cổ họng, cô chỉ có thể nhìn Bịch Sữa Nhỏ, thả giọng mềm nhẹ nói: “Dịch Dịch, chuyện của bố và mẹ có chút phức tạp, về sau có thời gian mẹ sẽ giải thích cho con, con chỉ cần nhớ kỹ một thứ, bố và mẹ đều yêu con, sau này dù xảy ra chuyện gì, bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404841/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.