Lúc này Thượng Quan Mật Nhi đi tới bên người Lục Hàn Đình, ả ngây thơ nói: ‘Lục tổng, anh Húc và chị Quán Quán lãng mạn quá đi mắt, đúng không ạ?”
Lãng mạn?
Lục Hàn Đình cười lạnh một tiếng, đuôi mắt hẹp dài đã dâng lên vẻ hung ác, cũng không liếc đến Thượng Quan Mật Nhi, anh trực tiếp xoay người rời đỉ.
“Lục tổng, anh đi đâu vậy?” Thượng Quan Mật Nhi hỏi tới.
Lục Hàn Đình không quay đầu lại, anh đi tới một chỗ vắng vẻ, sau đó lấy điện thoại của mình ra, bám một số điện thoại…
Hạ Tịch Quán và Thượng Quan Húc đã bày xong pose, thợ chụp ảnh chuẩn bị chụp, lúc này Triệu tổng vội vã chạy tới, điên cuồng lau mồ hôi lạnh: “Thật ngại quá Cửu Lăng vương, Lan Lâu công chúa, vừa rồi tôi nhận được điện thoại của boss lớn, boss lớn ra lệnh, nói nơi đây không thể chụp ảnh!”
Cái gì?
Vị boss lớn thần bí kia hiện thân, chỉ là vì không muốn để người ta chụp ảnh ở đây, tại sao vậy?
Triệu tổng hết sức khó xử, thực sự không dám đắc tội hai bên, ông ta cười xòa nói: “Cửu Lăng vương, Lan Lâu công chúa, hai người xem… đây thật là…”
Thượng Quan Húc buông lỏng Hạ Tịch Quán ra, Hạ Tịch Quán đứng thẳng thân: “Cửu Lăng vương, nếu không hôm nay coi như xong đi, đừng làm khó người khác.”
Thượng Quan Húc gật đầu: “Ừ, nơi đây mặc dù không thể chụp ảnh, thế nhưng phong cảnh không tệ, hơn nữa nghe nói hừng đông ở Vân Hải là đẹp nhất, chúng ta có thể lưu lại ở một đêm.”
Hạ Tịch Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404821/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.