Anh đang làm gì?
Bây giờ cô không có chút nguyện ý thân mật với anh, mà anh hệt như điên ôm cô vừa hôn vừa cắn, Lục Hàn Đình cảm giác tôn nghiêm của mình lại bị cô hung hãn giày xéo.
Lồng ngực to lớn phập phồng, vành mắt đỏ tươi khàn giọng rống lên một câu: “Cút!”
Cút!
Một chữ lạnh băng mà sát phạt.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng mở mắt ra, mang theo chút mờ mịt nhìn anh âm tình bắt định, sao tự dưng anh lại thay đổi chủ ý?
Lúc này Lục Hàn Đình vươn bàn tay to giữ cánh tay cô, thô lỗ kéo cô từ trên bàn làm việc xuống, giống như vứt một thứ rác rưởi xuống thảm.
Hạ Tịch Quán lập tức ngã ngồi ở tại trên thảm, cô cảm giác cái mông của mình như tách thành hai nửa, vô cùng chật vật.
Lục Hàn Đình đã nhanh chóng thắt chặt thắt lưng của chính mình, lại khôi phục dáng dắp áo mũ chỉnh tề kia, anh mặt không đổi rút ra mấy tờ giấy khăn, dùng sức đem lau tới lau lui đôi môi mỏng, sau đó vứt giấy xuống bên chân của cô: “Bản chết!”
Anh nói cô bản chết.
Con ngươi trong suốt của Hạ Tịch Quán đột nhiên co rụt, cô rốt cuộc cũng biết anh vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý, bởi vì anh cảm thấy cô bẩn.
Bởi vì ban nãy hôn cô, anh còn cầm khăn giấy lau miệng.
Hạ Tịch Quán nhìn cái tờ giấy vò nhàu bên chăn mình, nhào đến nhăn nhúm, vô cùng nực cười, giống như lòng tự tôn của cô vậy.
Hạ Tịch Quán lấy tốc độ nhanh nhát sửa sang lại chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404715/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.