“Cô đi đâu, tôi tìm cô mãi, cô biết đấy, vài giám đốc bên trong đều đang tìm cô, tôi nói cho cô biết, cô may đấy, cô cứ chọn đại một giám đốc bên trong, đời sau cũng không cần lo nữa.”
Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú: “Quản lí, tôi không phải nhân viên nơi này.”
Quản lí hoàn toàn không có care đến những lời này: “Đồng phục trên người cô đâu? Sao lại thay quần áo rồi?
Nhưng cái này cũng rất đẹp… không có thời gian nữa, mau vào đi!”
Quản lí trực tiếp lôi Hạ Tịch Quán vào.
Hạ Tịch Quán: “…”
Trong phòng bi da, Lục Hàn Đình San San còn có mấy tên giám đốc thương giới đều ở đây, cô cố ý tránh sân golf, không ngờ đán đại lão này đến đây chơi bi-a rồi, lại chạm mặt nhau, Hạ Tịch Quán cảm thấy hôm nay cô đúng là quá xui.
“Lục tổng, các vị các lão tổng, đây là người mà các vị muốn, tôi mang đến rồi.” Quản lí giống như một tú bà vậy đầy Hạ Tịch Quán lên trước.
“Xoát” một cái, ánh mắt của mọi người đều nhìn lại rồi, ánh mắt bọn họ nhìn Hạ Tịch Quán càng thêm trần trụi.
Hạ Tịch Quán thay cho đồng phục.JK, mặc chiếc váy đen hai dây, bởi vì không có tay áo, lộ ra hai cánh tay nhỏ xinh như ngó sen, vòng về trước nách là đường cong lồi lên nơi gò ngực, vạt váy rơi trên đầu gối cô, phía dưới đôi chân ngọc vừa bạch vừa thẳng, là đôi chân mà cánh đàn ông không cách nào cự tuyệt được.
Bởi vì mái tóc dài dính ướt, nên Hạ Tịch Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404705/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.