Chương trước
Chương sau
Hiện tại Hạ Tịch Quán mặc đồng phục JK của hội sở Đề Hoàng, phía trên là áo phông trắng hải quân, phía dưới là váy tennis ngắn màu xanh đen, chân mang một đôi giày bata trắng, tất kéo đến trên mắt cá chân, kỳ thực chỉ là trang phục rất đơn giản, nhưng đập vào mắt là cảm giác thanh xuân của thiếu nữ.
Đây cũng chính là mị lực của đồng phục JK, rất hấp dẫn đám thẳng nam như Lục Hàn Đình.
Ba năm nay bên người Lục Hàn Đình có vô số phụ nữ, gu anh vẫn như cũ, thích các cô gái trẻ tuổi vừa thanh thuần lại yểu điệu.
Hạ Tịch Quán buộc mái tóc dài thành đuôi ngựa, ban nãy bị San San hắt nước, mái tóc dài của cô trở nên ướt nhẹp, còn có vài sợi tóc ướt dính lên gương mặt tuyệt lệ. Hôm nay trời nắng gắt, da thịt trắng mềm như bánh kem của cô nhanh chóng bị hun thành màu hồng nhuận, phía dưới là đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, chỉ đứng ở nơi đó đen ra đen, trắng ra trắng, đỏ hồng nồi bật, mạnh mẽ kích thích tất cả tròng mắt đàn ông.
Lục Hàn Đình vẫn nhìn cô, anh phát hiện ba năm không gặp, cô càng thêm… hoặt sắc sinh hương.
Trong lòng anh chán ghét cô tới cực điểm, yêu tỉnh, chỉ thích câu dẫn đàn ông!
Ba năm trước đã vậy, ba năm sau cũng thết Người khác bị hắt nước sẽ rất chật vật, cô bị hắt nước vậy mà lại càng có thêm cảm giác mỹ nhân vừa mới tắm xong, sạch sẽ, khiến người rất động lòng.
Đám giám đốc bên người còn đang nhìn Hạ Tịch Quán, mi tâm anh tuần của Lục Hàn Đình triệt để trầm xuống, anh nhắc chân dài, mặt đầy lệ khí đi tới trước mặt cô.
Hạ Tịch Quán biết anh nhìn chằm chằm cô, ánh mắt bất thiện, hiện tại anh đã đi tới, Hạ Tịch Quán cũng nâng đôi mắt trong vắt nhìn về phía anh, cái nhìn này cô liền thấy trong con ngươi anh đong đầy căm hận cùng chán ghét không hè che giấu.
Hai tay nhỏ xuôi ở bên người Hạ Tịch Quán bé nhanh chóng siết chặc quyền, thì ra anh chẳng những hận chính mình, còn chán ghét mình như vậy.
Hạ Tịch Quán ưỡn thẳng tắm lưng mềm mại, trong đôi mắt trong vắt kia càng thêm máy phần quật cường.
Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt cô giờ phút này, quả thực giếng với Tiểu Dịch Dịch như đúc, anh trực tiếp mím môi mỏng thành, không vui cất tiếng: “Cút! Đi thay quần áo, đừng mặt dày ở đây!”
Anh không hề kiên nhẫn gầm nhẹ một câu với cô.
Thân thể mềm mại của Hạ Tịch Quán cứng lại, mấy giây sau, cô chạy đi.
Hạ Tịch Quán đi, San San nhanh chóng đi ra, cô ta khoác lên cánh tay tráng kiện củaLục Hàn Đình làm nũng cáo trạng: “Lục tổng, ban nãy em bảo cô ta mở nắp bình nước vậy mà cô ta hung dữ với em. Cô ta dữ dằn với em cũng không sao, nhưng bây giờ em là ngươi phụ nữ, cô ta hung dữ với em chính là không đặt anh vào mắt, em tuyệt đối không thích cô, hay là, anh khiến cô ta biến mất khỏi Đề Đô đi!”
Nhìn thân ảnh nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt, Lục Hàn Đình chỉ nhàn nhạt thu mắt, anh rũ mí mắt anh tuấn liếc San San, trong tròng mắt bí hiểm kia tràn ra vài phần lãnh ý, đè thấp tiếng, anh cười nói: “Tôi bây giờ nhìn cô rất khó chịu, hay là, tôi khiến cô biến mắt khỏi Đề Đô này, cô cảm thấy thế nào?”
*..” San San hít vào một ngụm khí lạnh, sắc mặt đại biến, cô ta khiếp sợ không gì sánh nỏi nhìn Lục Hàn Đình, anh…anh đang nói cái gì vậy?
Hạ Tịch Quán đi thay quần áo mới, cô không muốn lại về chỗ Lục Hàn Đình, cô muốn tìm Diệp Linh, sau đó rời khỏi hội sở này.
Hạ Tịch Quán có ý tránh sân golf ra, thế nhưng đi tới chỗ bi-a, cô lại quản lí gọi lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.