Anh… anh đang nói cái gì thế?
Cái gì mà cô không muốn chịu trách nhiệm với anh?
Cái gì mà cô không muốn công khai quan hệ của chúng ta?
Lẽ nào anh còn muốn cô chịu trách nhiệm với anh, lẽ nào anh muôn công khai quan hệ lân nhau?
Hạ Tịch Quán chớp hàng mi nhỏ dài, khiếp sợ nhìn anh: “Anh…anh có ý gì?”
Lục Hàn Đình từ trên cao nhìn xuống, giam cô dưới thân mình mình, sau đó hạ thấp cơ thể, áp sát khuôn mặt tuần tú hoàn mỹ tiến tới trước mắt cô: “Hạ Tịch Quán, tôi thấy cô ở trước mặt người khác thông minh lắm mà, sao ở chỗ tôi liền hóa ngây ngô thế? Tôi thấy cô là đang giả ngu! Ý của tôi à? Ý của tôi rất đơn giản, mượn vị thế trên giường, Hạ Tịch Quán cô nên cho tôi một danh phận rồi!”
Hạ Tịch Quán, cô nên cho tôi một danh phận rồi!
Nếu như câu trước của anh còn khiến cô mơ mơ màng màng, nhưng câu sau nói thẳng như thế, bá đạo lại trực tiếp, cái đầu nhỏ Hạ Tịch Quán “oanh” một tiếng liền nổ tung.
Cô tuyệt đối không ngờ rằng cô cùng vị đường đường là chủ tịch Lục thị ngủ một chút, vị chủ tịch này liền quấn lấy cô không tha, còn tung thủ đoạn với bên ngoài, chứng minh bọn họ đã ngủ cùng nhau nữa, bây giờ anh còn cầu tới địa vị, cầu tới danh phận!
Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán hệt như cánh bướm không ngừng run rấy, hiện tại mặt hai người kề sát, hơi thở của anh phả lên da thịt mềm mại của cô, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404530/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.