Lục Hàn Đình nhìn cô có vẻ tức giận, hệt như mèo con xù lông, không hề có sức uy hiếp, anh nhếch đôi môi mỏng vòng cung tà mị: “Cô là người phụ nữ của tôi, tooi muốn làm gì với cô liền làm thế với cô!”
“Cái… cái gì, từ lúc nào tôi thành người phụ nữ của anh?” Hạ Tịch Quán kinh ngạc nhìn người đàn ông bá đạo trước mắt.
“Cô ở trên giường tôi, dĩ nhiên là người phụ nữ nhân của tôi.”
“Anh…”
“Không chỉ như vậy, chén tổ yến cô mới vừa ăn cũng là của tôi, áo sơ mi trắng mặc trên người cũng là của tôi, chỉ phí ăn mặc của cô đều là tôi chỉ, chẳng lẽ còn không thừa nhận ngươi là phụ nữ của tôi, tôi cũng sẽ không dùng tiền nuôi người phụ nữ của kẻ khác.”
Hạ Tịch Quán bị chặn á khẩu không trả lời được, cô biết mình cãi nhau cho tới bây giờ chưa từng thua, thông thường đều là cô đè người khác xuống đất chà qua chà lại, nhưng với người đàn ông Lục Hàn Đình này cãi nhau, vậy mà cho tới bây giờ không thể thắng nỗi.
Người đàn ông này nhất định chính là khắc tinh của cô.
“Vậy giờ tôi đi ngay.” Hạ Tịch Quán vén chăn lên xuống giường.
Diệp Linh chỉ nhãn ba chữ “Lục Hàn Đình.”
Cái gì?
Hạ Tịch Quán nhìn đi nhìn lại tin nhắn này, sau đó cô ngước mặt trừng mắt về tên đầu sỏ đứng đằng sau: “Lục Hàn Đình, có phải là anh tung ảnh tôi mua thuốc tránh thai lên mạng không?
Anh điên rồi sao, người Dạ gia đẩy tôi tới nơi đầu sóng ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404529/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.