Hạ Tịch Quán nói, trò hay vừa mới bắt đầu!
Lúc cô nói lời này đôi mắt đen láy kia lúng liếng xoay vòng, bên trong còn lóe ra ý cưới toái sáng, trong đáy mắt lưu chuyển sóng nước mênh mông, liếc mắt liền có thể hút hết hồn phách người.
Lục Hàn Đình biết cô muốn làm thứ gì, anh không vui chau lại mày kiếm anh khí: “Cô muốn phá hư hôn lễ Lục Tử Tiễn? Lục Tử Tiễn cưới người khác khiến cô khó chịu như vậy?”
Hạ Tịch Quán nhìn Lục Hàn Đình, nhẹ giọng nói: “Lục Tử Tiễn là bạn tôi, tôi không thể bỏ mặc anh ấy.”
Lục Hàn Đình nhíu chặt hàng mày hơn.
Lúc này Lục Tử Tiễn và Dạ Minh Châu đã đi qua thảm đỏ, đi tới chỗ mục sư, mục sư đang đọc lời thề, sau đó hỏi, cô dâu Dạ Minh Châu, cô có nguyện ý không?
Dạ Minh Châu vẻ mặt ngọt ngào tiếu ý, cô thẹn thùng nhìn người đàn ông bên cạnh: “Tôi nguyện ý.”
Mục sư lại nhìn về phía Lục Tử Tiễn, sau đó hỏi, chú rễ Lục Tử Tiễn, anh có nguyện ý không?
Lục Tử Tiễn khẽ động đôi môi mỏng, muốn nói chuyện.
Thế nhưng lúc này bên tai truyền đến tiếng nói thanh lệ: “Anh ấy không muốn!”
“Xoát” một cái, mọi ánh mắt lần nữa tập trung trên người Hạ Tịch Quán, bởi vì câu “anh ấy không muốn” kia chính là do cô nói ra.
Lòng hóng hớt của đám người hừng hực dấy lên, tới tới rồi, màn kịch hai cô gái tranh chồng sắp bắt đầu diễn rồi phải không?
Dạ lão nhìn chằm chằm vào động thái này của Hạ Tịch Quán, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404512/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.