Chương trước
Chương sau
Thế nhưng người phía dưới vẫn còn đang xì xào bàn tán.
“Trời ạ, Dạ Huỳnh mới vừa bị cảnh sát bắt đi, trở thành phạm nhân giết người, Dạ gia vẫn còn có tâm tình cử hành hôn lễ?”
“Dạ gia rốt cuộc có tình hay không? Bọn họ không tính tìm luật sư cho Dạ Huỳnh sao?”
“Tôi thấy phải là Dạ Minh Châu nóng lòng muốn gả cho Lục Tử Tiễn quá đấy! Dạ Minh Châu đã yêu Lục Tử Tiễn nhiều năm như vậy, Lục Tử Tiễn vất vả lắm mới bằng lòng cưới cô ta, hôm nay dù cho trời sập xuống cô ta cũng muốn gả mình đi.”
Nghe đến mấy tiếng nghị luận này, nụ cười nơi khóe miệng Dạ Minh Châu lại cứng, trong lòng cô ta hận chết Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán đã đẩy cô ta còn có Dạ gia đầy tới tình thế lúng túng như thề.
Hiện tại tiếp tục hôn lễ sẽ bị mắng, hôn lễ tạm dừng vẫn sẽ bị mắng.
Dạ Minh Châu tức giận cắn răng, trước khi kết hôn, tất cả dư luận bên ngoài đều là cô ta là cô gái định mệnh của Lục Tử Tiễn, giải cứu Lục Tử Tiễn, hiện tại được lắm, tất cả chiều gió xoay chuyển đột ngột, nói móc cười nhạo cô ta đủ kiểu, nói cô ta sợ bản thân hôm nay không gả được cho Lục Tử Tiễn!
Quá ghê tởm!
Dạ Minh Châu tức sưng mặt sưng mũi, Lệ Yên Nhiên cũng không khá hơn chút nào, Lệ Yên Nhiên hung hăng trọn mắt nhìn Hạ Tịch Quán.
Lúc này Lệ lão phu nhân nghiêm nghị nhìn về phía Lệ Yên Nhiên, thấp giọng khiển trách: “Yên Nhiên, qua đây!”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng đi tới phía sau Lệ lão phu nhân, giống như một đứa bé đã làm sai chuyện.
Lệ lão phu nhân liếc mắt Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, lần này bà nội lựa chọn bảo vệ cháu, hy vọng về sau cháu tự giải quyết cho tốt!”
Những lời này của Lệ lão phu nhân đã khá nặng, trong tròng mắt nghiêm nghị lại lộ ra ve đau lòng, ban nãy Lệ Yên Nhiên vì bản thân vứt bỏ mẹ mình, đây hết thảy lão phu nhân đều thấy trong mắt, bà cũng không hiểu sao Lệ gia lại có một đời sau có trái tim xấu xí đến thế?
Lệ Yên Nhiên sợ đến bả vai run lên, cũng không dám nhìn thẳng mắt Lệ lão phu nhân, chột dạ né tránh.
Lệ lão phu nhân thở dài, sau đó từ ái nhìn về phía Hạ Tịch Quán bên người: “Quán Quán, lần này cháu như lời hứa bỏ qua cho Yên Nhiên nhé, bà cảm ơn cháu.”
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán rơi vào trên mặt Lệ lão phu nhân, cô cười một tiếng, lần này cô và Lệ lão phu nhân hợp tác, Lệ lão phu nhân chỉ nhắc tới một yêu cầu, chính là bảo vệ Lệ Yên Nhiên, Hạ Tịch Quán không hề bắt ngờ, dù sao Lệ Yên Nhiên cũng là cốt nhục của Lệ gia, mặc kệ Lệ Yên Nhiên làm cái gì, người nhà họ Lệ đều sẽ bảo vệ cô ta.
“Lão phu nhân, bà không cần cảm ơn cháu, chẳng qua cháu cần nhắc nhở một câu, cháu gái của bà sau này phải được dạy dỗ nhiều hơn, nếu không về sau không phải cháu thì cũng sẽ có người khác.”
Lệ lão phu nhân gật đầu: “Bà biết rồi.”
Lệ lão phu nhân rất tiếc hận, bởi vì bà biết sau chuyện này khoảng cách giữa bà và Hạ Tịch Quán đã kéo ra, cô gái Hạ Tịch Quán này thất khiếu lung linh, ngày nào Lệ Yên Nhiên còn sống, cô cũng sẽ không chủ động có bất cứ quan hệ gì với Lệ gia, cô vĩnh viễn sẽ không đồng ý làm cháu gái của bà.
Dĩ nhiên, Lệ lão phu nhân cảm giác mình cũng không còn mặt mũi nhắc lại.
Lệ lão phu nhân nhìn Hạ Tịch Quán, bà đột nhiên nghĩ, vì sao Hạ Tịch Quán không phải là cháu gái Lệ gia chứ?
Lúc này Lục Hàn Đình nhắc đôi chân dài đi tới, anh hạ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc cùa Hạ Tịch Quán: “Cô náo cũng đã náo xong, chúng ta có thể đi được chưa?”
Lục Hàn Đình phải dẫn Hạ Tịch Quán rời đi.
Ánh mắt Lệ Quân Mặc, Lục Tư Tước, Dạ lão đều rơi vào trên người Hạ Tịch Quán, chỉ thấy Hạ Tịch Quán nhìn đôi cô dâu chú rễ trên thảm đỏ, đột nhiên cong đôi môi đỏ mọng: “Đi? Lúc nãy cùng lắm cũng chỉ là bữa khai vị, hiện tại trò hay mới chính thức bắt đầu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.