Chương trước
Chương sau
Cặp mắt lam sắc của Dạ Vô Ưu nhanh chóng lóe lên cái gì, anh ta khom lưng, nhặt điện thoại trên thảm lên.
Anh ta mở video ra, xem lại lần nữa.
“Anh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế, người bạn kia của em nỗi điên gì thế, lại gửi cái video đáng sợ này cho eml” Dạ Minh Châu rất không vui.
Dạ Vô Ưu bình tĩnh nói: “Bạn em không gửi nhằm đâu, đây chính là Hạ gia, chỉ là… ngày hôm nay xảy ra chuyện rồi.”
*Xảy ra chuyện gì ạ?” Dạ Minh Châu ngắn ra.
Lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Dạ Vô Ưu, Dạ lão gọi đến.
Ông nội tự mình gọi điện thoại tới.
Dạ Vô Ưu ấn phím nhận: “Alo, ông nội.”
Chất giọng ngưng trọng của Dạ lão từ đầu dây bên kia truyền tới: “Đã xảy ra chuyện rồi, đám người hôm nay vọt vào Hạ gia không làm được cái gì cả, còn bị người Hạ gia hung hãn dạy dỗ một trận, sợ đến tè ra quần, hôm qua Hạ Bang Lam Yên ra ngoài du lịch rồi, Hạ Tịch Quán biến mát.”

“Hiện tại xem ra Hạ Tịch Quán đã dự đoán được tất cả chuyện xảy ra hôm nay, cô ta đã chuẩn bị trước, trước giờ chúng ta đều ở trong tối, cô ta ở ngoài sáng, khiến cô ta hết sức bị động, hiện tại cô ta cảnh giác lại rồi, lúc này phản công lại, vô ảnh vô tung biến mắt. Vô Ưu chúng ta phải đề cao cảnh giác, ông luôn cảm giác cô ta đang ở bên cạnh chúng ta.”
Dạ Vô Ưu chậm rãi giãn ra ấn dường, ngược lại nở nụ cười: “
Ông nội, hiện tại thực sự là càng ngày càng thú vị, Hạ Tịch Quán này rất thú vị.”
Dạ Minh Châu ở một bên nghe hết lời trong điện thoại, cô ta tức tối giậm chân, cơ hội tốt như vậy Hạ Tịch Quán lại biến mắt.
Song, Hạ Tịch Quán biến mắt đều khiến người người lo sợ bất an.
Dạ Minh Châu nhanh chóng cầm điện thoại lên tiếng nói: * Ông nội ông có bàn chuyện hôn sự của cháu với Tử Tiễn chưa? Bác Lục trả lời thế nào?”
Dạ Minh Châu sợ hôn sự của mình xảy ra cái gì ngoài ý muốn, hiện tại cô ta đã không muốn đợi đến năm ngày sau nữa, cô muốn hôm nay lập tức gả cho Lục Tử Tiễn ngay.
Dạ lão nói: “Ông đã nói với Lục Tư Tước, Lục Tư Tước không gật đầu cũng không từ chối, cậu ta chỉ nói cần suy nghĩ một chút, ông đã sớm nói, Lục Tư Tước là một người rất thâm trầm, không ai biết được rốt cuộc cậu ta nghĩ cái gì.”
Lục gia, trong thư phòng.
Quản gia tư nhân Tống Minh ràng thấp giọng báo cáo: “Boss, Hạ Tịch Quán biến mắt rồi.”
Lục Tư Tước nhướng mày: “Đi đâu?”
“Tạm thời tôi còn chưa tra được.”
Lục Tư Tước có chút bất ngờ, thậm chí ngay cả Tống Minh cũng không có tra được Hạ Tịch Quán đi đâu.
*“Boss, hiện tại rất nhiều người đều đang tra rốt cuộc Hạ Tịch Quán đi đâu, trong đó có cả Dạ gia, Dạ gia cũng không tìm được.”
Lục Tư Tước câu môi cười, Hạ Tịch Quán này thật đúng là không phụ kỳ vọng của ông, cô dĩ nhiên có thể tránh được theo dõi hai nhà Lục Dạ vô ảnh vô tung biến mắt.
Sợ răng không chỉ là hai nhà Lục Dạ, ai biết Lệ gia lão phu nhân và Từ gia thái tử Từ Thiếu Nam có tìm cô hay không.
Song, kết quả đều chỉ có một, không thể tìm được.
Hiện tại, ai cũng không tìm ra cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.