Chương trước
Chương sau
Lúc này tiếng đập cửa vang lên, ngoài cửa có người.
Dạ Vô Ưu: “Vào đi.”
Của phòng bị đẩy ra, Dạ Minh Châu đi vào.
“Anh, hiện tại tất cả mọi người đều đến Hạ gia làm loạn, ở trong đó có người của em, lát nữa họ sẽ quay livestream cho em, chúng ta cùng nhau xem đi, vui vẻ một chút.” Dạ Minh Châu cầm di động cười đắc ý nói.
Dạ Minh Châu rất vui vẻ, cô ta đã tự tưởng tưởng ra rất nhiều hình ảnh, đến lúc đó toàn bộ Hạ gia đều bị đập hỏng, Hạ Tịch Quán bị vả bạt tai, bị kéo tóc, bị đánh đủ đường.
Ôi, thế giới này đẹp biết bao.
Dạ Vô Ưu nhìn về phía Dạ Minh Châu: “Được, cùng nhau xem.”
Hôm nay chắc là ngày náo nhiệt nhất của Đề Đô, vì… đám dân chúng lòng đầy căm phẫn kia đầu thắt vải trắng, tay nắm tay kéo đến đánh Hạ Tịch Quán, đuổi Hạ Tịch Quán ra khỏi Đề Đô.
Vác áp phích đi khắp ngõ phố, hơn nữa đội ngũ của bọn họ càng ngày càng đông, đầy ắp đầu người đen thùi lùi.
Đám người nổi giận đùng đùng đi tới Hạ gia, bởi vì Hạ gia là người trong giang hồ, mỗi người đều sẽ võ công, cho nên bọn họ còn có chút kiêng ky, bàn bạc đối sách, Ề “Chúng ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, Hạ gia khăng định đã khóa hết cửa lại rồi, lát nữa chúng ta phải phá cửa Hạ gia!”
“Một khi vào Hạ gia, chúng ta lây đá ném vào, ném nát Hạ gia!”
“Nhớ kỹ, mục tiêu cuối cùng của chúng ta là Hạ Tịch Quán, nhất định phải bắt được Hạ Tịch Quán!”
Đám người bàn bạc xong đối sách, sau đó hô hào: “Xông lên thôi, phá cửa bọn họ!”
Mọi người bừng bừng khí thế lao ddeense Hạ gia, nhưng đến cửa, bước chân đám người đột nhiên khựng lại.
||||| Truyện đề cử: Trói Em Bằng Cavat? |||||
Bởi vì, cổng lớn Hạ gia đang rộng mở.
Hạ gia rất có khí thế, ngoài cổng đặt hai bức tượng sư tử hùng dũng, ở giữa là cổng lớn gỗ tử đàn, hiện tại công lớn cũng chẳng khóa, mà là mở cửa bốn phương tám hướng, sáng loáng rộng mỏ, ý như đang nói Hạ gia hoan nghênh các bạn!
Đám người trố mắt nhìn nhau, so với sự hỗn loạn của bọn họ, toàn bộ Hạ gia vô cùng an tĩnh, an tĩnh đến không có chút thanh âm.
Việc này khá quỷ dị, khác xa với tưởng tượng của bọn họ.
“Hạ gia đang giở trò quỷ gì thế?”
“Chúng ta cứ vào xem đi!”
“Động tác nhẹ một tí, cần thận có bây!”
Quần chúng vốn đang khí thế hung hăng liền bước đi dè dặt, rón rén đi vào Hạ gia, bọn họ nhìn trái nhìn phải, chỉ sợ có bẫy gì.
Khí thế kia… Hoàn toàn giống như ăn trộm!
Lúc này Hạ gia đột nhiên có một người đi ra, là quản gia Hạ gia, quản gia lớn giọng: “Này, mấy người là ai2”
Đám người kia đang căng thẳng lo sợ, cẩn thận từng li từng tí, hiện tại quản gia vừa hô lớn một tiếng, hù đám người nhảy dựng lên Á! Hù chết! Hù chết!
Quản gia đi tới, chỉ vào bọn họ chất vấn: “Này, rốt cuộc các người là ai?”
“Bọn tôi… bọn tôi…” Tất cả mọi người cảm thấy khí thế mình không đúng, bọn họ từ lúc nào lại kinh sợ thế kia? Đám người nhanh chóng ưỡn ngực, gắng gượng bày ra dáng pose tao là đại ca mày phải nghe tao: “Chủ nhân Hạ gia các người đâu, gọi ông ta ra đây, bọn tôi muốn nói chuyện với ông tal”
Quản gia lớn giọng nói: “Ông chủ và phu nhân nhà tôi không ở nhà, hôm qua đã đi du lịch rồi.”
Cái gì?
Chủ nhân Hạ gia ra ngoài du lịch rồi?
Sớm không đi, muộn không đi, cớ gì nhắm ngay thời khắc này đi, cố ý phải không?
“Vậy Đại tiểu thư nhà ông đâu, gọi Hạ Tịch Quán ra đây, chúng tôi phải nói chuyện với cô ta!”
“Đại tiểu thư nhà tôi cũng ra ngoài rồi, bây giờ không ở nhà.”
“Cái… Có ý gì, Hạ Tịch Quán cũng không ở nhà, cô ta chắc sẽ không cũng đi ra ngoài du lịch đấy chứ! Chẳng lẽ cô ta bỏ chạy trước rồi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.