Rất nhanh tay chân của cô liền lạnh cóng, từ từ mắt đi ý thức, rất buồn ngủ.
Mí mắt rất nặng, cô rất muốn đi ngủ.
Nhưng lúc này bên tai không ngừng vang lên tiếng nói chuyện, cô không biết người kia nói những gì, chỉ cảm thấy thật quá huyên náo ầm ï.
Khiến cô không cách nào ngủ được.
Lục Hàn Đình không ngừng làm hồi phục tim phổi, ngay lúc có người lắc đầu, Hạ Tịch Quán bỗng phun ra một ngụm nước, tỉnh lại.
Mọi người nhanh chóng trợn to hai mắt, lộ ra vẻ mặt bất ngờ, “Trời ạ, Hạ Tịch Quán sống lại kìa!”
“Hạ Tịch Quán lại được Lục tổng cứu sống!”
“Như vậy cũng được?”
Động tác Lục Hàn Đình đột nhiên dừng lại, anh nhìn về phía Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán phun hết nước ra, sau đó run rầy hàng mi, sắp mở mắt ra.
Cô tỉnh rồi!
Cô sống lại rồi!
Trên khuôn mặt tuần tú âm u lạnh lẽo của Lục Hàn Đình nhanh chóng lộ ra tình cảm ấm áp, anh cong đôi môi mỏng, anh biết, anh biết cô sẽ không chết như vậy!
Trên người cô rất lạnh, vừa rồi ở trong hồ nước lạnh như băng thời gian dài như vậy, hiện tại đã phun ra toàn bộ nước ra, toàn bộ thân thể mềm mại đang run lên.
Môi của cô rất trắng, lập bập va vào nhau.
Lục Hàn Đình muốn cởi tây trang trên người cho cô mặc, nhưng quần áo của anh đều ướt, Lục Hàn Đình nhanh chóng đứng lên, đi lấy áo khoác ngoài sạch sẽ.
Chúng người nghỉ hoặc, Lục tổng đi đâu thế nào?
Lúc này trên lầu hai đi xuống mấy người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404428/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.