Nguy rồi, bị anh phát hiện!
Cô nên bịa cớ gì đây?
Cái đầu nhỏ linh hoạt của Hạ Tịch Quán thật nhanh xoay chuyển: “Anh nghĩ nhiều rồi, đây chỉ là… hiểu lầm, tôi rơi đồ ở phòng làm việc của trưởng đài Dạ, nên vào nhặt lại thôi ấy mà.”
Lục Hàn Đình nhìn hai tròng mắt đảo quanh của cô, cũng biết cô lại đang lừa anh rồi, con nhóc lừa đảo này chỉ thích nói dối lừa anh thôi!
Lục Hàn Đình hừ lạnh một tiếng, níu lại cổ tay trắng của cô xách cô cô ra ngoài: “Được lắm, vậy tôi liền dẫn cô đến gặp Dạ Huỳnh, đồ của cô rơi vào chỗ bà ta, hỏi trước mặt bà ta chẳng phải khỏe hơn à?”
. Anh lại muốn túm cô đi gặp Dạ Huỳnh!
Hạ Tịch Quán nhanh chóng lắc đầu, liều mạng níu lại môn không chịu đi ra ngoài, làm bộ đáng thương nhìn anh: “Lục tổng… Lục tổng đại nhân, anh đừng gây khó dễ cho tôi mà, tôi cũng không vào phòng làm việc của anh, anh không thể mắt nhắm mắt mở sao?”
Lục Hàn Đình dừng bước, không kéo cô ra nữa, anh từ trên cao liếc xuống cô liếc: “Cô là đang bàn điều kiện với tôi?”
Hạ Tịch Quán biết anh ăn mềm không ăn cứng, tổng tài bá đạo như vậy hẳn rất hưởng thụ con gái làm nũng với mình, Hạ Tịch Quán cảm giác vận khí của mình quá nát rồi, lại bị anh bắt được, hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ cách chiều lòng anh. Hạ Tịch Quán đứng thẳng người, sau đó vươn bàn tay nhỏ bé, kéo lại ngón trỏ thon dài của anh, lắc lắc: “Lục tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404398/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.