Hạ Tịch Quán dùng cái nĩa xiên một khối thịt bò nhỏ, vừa mới chuẩn bị đặt trong miệng, bỗng bàn chân dưới bàn của cô bị dùng sức đá một cái.
Tảng thịt bò trên nĩa cũng rớt xuống dĩa.
“Quán Quán, em sao vậy?” Lục Tử Tiễn quan tâm hỏi.
Hàng mi Hạ Tịch Quán khẽ run lên, nhìn về phía Lục Hàn Đình đối diện, từ lúc cô vào cửa, anh toàn bộ quá trình cũng không nói gì, nhưng vừa rồi anh đá cô một cước.
Anh có ý gì?
Lục Hàn Đình ưu nhã cắt thịt bò, dường như vừa rồi người đá cô căn bản không phải anh, hết thảy đều không liên quan gì với anh.
Thật biết đóng kịch!
Hạ Tịch Quán ở trong lòng mắng anh một câu, sau đó mỉm cười với Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, em không sao.”
Năm người ở trong bầu không khí quỷ dị trong kết thúc bữa cơm.
Sau bữa tối, Hạ Tịch Quán đi vệ sinh. (cập nhật tại truyen.one)
Vừa đi vào, bên trong một bàn tay to liền thò đến, kéo lại cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, trực tiếp kéo cô qua.
Hạ Tịch Quán bắt ngờ không kịp đề phòng va vào lồng ngực to lớn tráng kiện, lồng ngực này cứng rắn như một bức tường, cô đụng vào cảm giác xương khớp đều vỡ vụn, viền mắt trắng nõn cũng bị đau mà đỏ lên.
Cô ngước mắt, khuôn mặt tuần tú kia của Lục Hàn Đình phóng đại trong tầm mắt cô.
“Lục Hàn Đình, anh làm gì thế, mau buông tôi ra!” Hạ Tịch Quán dùng sức giãy dụa.
Cô thực sự không biết anh muốn làm gì, anh ở trên bàn cơm đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404367/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.