Bên kia, Sùng Văn nhìn đám sinh viên ồn ào kia, sau đó đặy mắt sang người đàn ông bên người: “Thiếu chủ, Hạ tiểu thư dường như không cần chúng ta hỗ trợ, chính cô ấy cũng xử lý rất giỏi rất tuyệt.”
Lục Hàn Đình đi rồi quay lại, vì Hạ Tịch Quán mà về sân đấu bóng rỗ này.
Anh vẫn luôn ở đó, ở phía sau Hạ Tịch Quán, yên lặng chứng kiến hết thảy.
Cô chặn xe anh, nói với anh muốn video giám sát, còn trêu chọc anh một thân hỏa, rồi cô đi, nhưng anh dường như không khống chế được chính mình, lại quay lại.
Anh tưởng cô cần anh giúp, nhưng, cô không cần.
Anh nhìn cô từng bước một đánh sụp từng phòng tuyến trong lòng của đám địch thủ kia, xoay mình chỉa lại mũi dùi, cô làm rất tốt.
Lục Hàn Đình nhìn bóng hình nhỏ xinh lúc này bị vây trong đám người, trong tròng mắt thâm thúy cũng lóe lên kinh diễm, cô là một cô gái rất chói mắt.
Thông tuệ như băng tuyết, thong dong chừng mực, có kế có mưu, ấm áp lại tốt đẹp.
Đương nhiên, cô cũng rất quật cường, giùng giằng trong lòng anh không cho anh hôn, còn cắn đầu ngón tay anh, hiện tại ngón tay anh còn âm ï đau, kích thích nhiệt huyết anh sôi trào.
Cô gái như thế, khiến người ta muốn chiếm làm của riêng.
Lục Hàn Đình xoay người, chuẩn bị rời đi.
Chọt phía trước xuất hiện một bóng người, là Lệ Yên Nhiên.
Khuôn mặt xinh đẹp kia của Lệ Yên Nhiên hơi trắng bệch, so với ngày thường có vẻ ảm đạm hơn vài phần, cô ta bi thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404264/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.